“Trịnh sư gia, vừa rồi muội muội ngài không biết đã nói những gì mà đột nhiên chạy ra ngoài rồi.” Tiểu Võ nói với vẻ mặt lo lắng.
Trịnh Hoành Văn cau mày: “Làm phiền ngươi ở đây trông chừng t.h.i t.h.ể nương ta. Lát nữa ta sẽ quay lại đưa đi.”
Dứt lời, Trịnh Hoành Văn liền chạy theo.
Bỗng dưng bị quẳng cho một phiền phức lớn đến vậy, Lục Uyển nhìn t.h.i t.h.ể trước mắt mà không biết phải làm sao, rốt cuộc là chuyện gì đây? Lục Uyển bất đắc dĩ lắc đầu: “Tiểu Võ, ngươi đưa người vào nhà xác trước đi. Bất kể xảy ra chuyện gì, đợi ta trở về rồi hãy nói, nghe rõ chưa?”
“Sư phụ, người đi đâu thế?” Tiểu Võ ngạc nhiên hỏi: “Vừa rồi có người nhà họ Lưu đến truyền tin, nói mời người qua đó một chuyến, hình như là đại thiếu gia nhà họ Lưu. Con nghe nói hắn mới thành thân gần đây, không biết lúc này gọi sư phụ qua là vì chuyện gì?”
Tiểu Võ tạm thời chưa biết chuyện Lục Uyển chữa chân cho Lưu Thần, nên thật thà nói ra.
“Được, ta biết rồi.” Thực ra, khi trở về Lục Uyển đã nghe nói về chuyện này, lúc đó chỉ thấy hơi kinh ngạc, không ngờ hai người họ loanh quanh một hồi lại thật sự ở bên nhau.
Lục Uyển suy đi tính lại, cảm thấy vẫn nên đi Lưu gia một chuyến trước. Dẫu sao chuyện nhà họ Trịnh hiện tại đã không còn chút liên quan nào đến nàng, e rằng có đến cũng không giúp được gì.
Lưu gia.
Lưu Thần đưa mắt đ.á.n.h giá Lục Uyển từ trên xuống dưới, xác nhận nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hoa-ly-voi-y-thuat-trong-tay-ta-cai-menh-phat-tai/5004054/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.