Bà Bà ÁC ĐỘC CHẾT RỒI? “Đủ rồi! Ầm ĩ cái gì! Không sợ bị người ta chê cười sao?” Một tiếng quát lạnh trầm thấp vang lên, Lưu phu nhân gần như nhào đến trước mặt Lưu Phong Niên, vừa khóc vừa than vãn, “Lão gia, chuyện ngày hôm nay, ngài dù thế nào cũng phải làm chủ cho thiếp. Ngài xem thiếp ở trong nhà này còn có chút địa vị của một người làm Nương không? Suýt chút nữa đã bị tức phụ cưỡi lên cổ rồi!”
“Câm miệng!” Lưu Phong Niên ghét nhất là nghe bà ta khóc lóc, cả ngày chỉ biết khóc, không thấy xúi quẩy sao.
Lưu Phong Niên đưa tay day day thái dương, hạ giọng nói: “Uyển Nhi, ta biết con không phải là loại người không hiểu lý lẽ. Có chuyện gì chẳng thể từ từ nói, hà tất phải làm rùm beng đến mức này?”
“Cha, vốn dĩ chiều nay tức phụ muốn cùng bà bà thương lượng rõ ràng, nhưng bà bà lại nói đang nghỉ ngơi, còn bảo tức phụ đứng đây chờ.” Lý Uyển Nhi khẽ phúc thân, nét mặt bình thản.
“Người hẳn biết thân thể con không tốt, hơn nữa trước khi thành thân đã từng lâm bệnh một trận. Nếu cứ đứng lâu trong viện này, e là sẽ mắc bệnh, đến lúc đó nếu lây bệnh khí sang A Thần, thì biết làm sao bây giờ.”
“Hài t.ử ngoan, bất luận là con mắc bệnh, hay A Thần mắc bệnh, các con đều là cốt nhục của ta, ta đều đau lòng.” Lưu Phong Niên gật đầu tỏ vẻ rất hài lòng, quả nhiên là thiên kim tiểu thư xuất thân từ gia tộc lớn, biết điều hơn những kẻ xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-hoa-ly-voi-y-thuat-trong-tay-ta-cai-menh-phat-tai/5004053/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.