《Tuần ba》
Khi Đào Nghệ thức giấc, trời mới tờ mờ sáng, cô có thói quen đi từ phòng ngủ tới thư phòng, mở máy tính tiếp tục ghi chép giấc mộng vừa rồi. Chỉ là hôm nay cô cực kì trấn tĩnh, có lẽ cô đã bắt đầu chầm chậm hiểu ra câu chuyện trong mơ.
Lúc rời khỏi nhà đã là sáu rưỡi sáng, còn mười lăm phút nữa là xe buýt của nhà đến, cô còn nhiều thời gian nhâm nhi bữa sáng, không phải mang lên xe nữa nên cô chọn một cửa hàng cháo, gọi một bát cháo bí đỏ, ăn gần xong thì thấy một bóng dáng quen thuộc đang xếp hàng bên cửa sổ, người ấy quay lại vừa lúc nhìn thấy Đào Nghệ.
"Này, sao cô vẫn còn ở đây?"
Lục Đạc có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy cô và cô cũng ngạc nhiên khi nghe anh nói vậy, một mặt ngơ ngác không hiểu vì sao.
"Hôm qua cô không đọc thông báo sao?" Lục Đạc đi đến bàn của cô, đặt cháo xuống, nói "Xe buýt của trường buổi sáng sẽ đến sớm hơn mười lăm phút, cô không biết ư?"
Đào Nghệ đang xúc một thìa cháo thì sững lại giữa không trung, run run đặt lại vào trong bát, hai tay ôm đầu, suy nghĩ. Đi từ đây đến trường tốn bao nhiều tiền tắc-xi?
Nhưng cô phản ứng lại ngay lập tức. Sao cái người này vẫn còn ở đây?
"Sao anh cũng vẫn ở đây thế? Không vội bắt xế buýt của trường hả?"
"Trước đây tôi đi xe buýt của trường vì ô tô của tôi gặp phải một số vấn đề nên cần bảo dưỡng. Hôm qua tôi đem xe về rồi", Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-gio-dien-anh/249572/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.