Vừa hay sau khi kết thúc giờ làm việc tại trường, Đào Thiên Vy đã nhanh chóng xuống bãi giữ xe dành cho giáo viên để di chuyển đến bệnh viện.
Mỗi ngày đều bận rộn lặp đi lặp lại không khác gì nhau đã hình thành cho cô thói quen tốc biến, mọi thứ đều phải thật nhanh chóng không được chậm trễ.
Vừa mới lên xe, cô liền nhận được một tin nhắn.
"Chị à, em có thể gặp chị không?"
Với đoạn tin nhắn đó, Đào Thiên Vy chần chừ không muốn trả lời ngay lập tức, thế nhưng cô sợ rằng đứa bé nhạy cảm này sẽ làm ra hành động gì đó dại dột nên cô đành phải hồi âm.
"Không..."
Nhắn được một chữ duy nhất, Đào Thiên Vy tắt điện thoại và rời khỏi trường học.
Mặt khác, ở phía bên hội học sinh, Đào Hải Vũ âm u mặt mày bực dọc vì nhận được lời hồi âm không ưng ý.
Tay cậu siết chặt lại thành nắm đấm và tối sầm mặt mày trở lại.
Một cú đấm từ đâu giáng xuống cái người bị bẻ ngược quỳ gối ở dưới đất.
Cậu lại nghiêng đầu sang bên phải thì cái người nào đó bị giữ chặt bởi hai người khác lại tiếp tục bị hành hạ về thể xác.
"Thấy sao hả? Có vui không?"
"Thằng chó..."
Bị đứa mình hành hạ mắng chửi khiến Đào Hải Vũ vui sướng, chính vì vui sướng nên cậu cần phải mạnh tay hơn
ทนัล.
"Tiếp tục đánh nó đi."
Và thế là tuần sau tiết học bù của Trần Anh Thiên đã kết thúc suôn sẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-dua-tre-u40/3720805/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.