“Sinh được hay không cũng chưa chắc, nhưng nếu lần này không sinh non thành công, em nói xem Cận Văn Thiến sẽ lại nghĩ ra cách gì nữa?” 
 “Chắc chắn cô ta sẽ nôn nóng chết mất”, tôi không nhịn được bật cười, nếu lần này không sinh non, Cận Văn Thiến sau này không phải sẽ tốn sức tìm chỗ chết sao? 
 Tôi ngày càng cảm thấy Trình Dịch Lâm thật sự là “Lòng dạ xấu xa”, nhưng thứ “Lòng dạ xấu xa” trời sinh này khiến tôi rất thích. 
 “Làm sao đây…”, tôi lẩm bẩm mở miệng, tròng mắt Trình Dịch Lâm hiện ra nghi ngờ nhàn nhạt. 
 Tim không tự chủ được đập càng nhanh, tôi lấy dũng khí ôm cổ Trình Dịch Lâm: “Em cảm thấy hình như em thật sự yêu anh rồi”. 
 Tròng mắt Trình Dịch Lâm sáng lên, đột nhiên hôn lên môi tôi. 
 Gò má tôi nóng bừng vì tài xế vẫn còn ở đây, nhưng nhìn thấy trong xe nổi lên tấm vách, ngăn cách giữa ghế sau và ghế lái. 
 Bầu không khí mập mờ lan tràn ra, nụ hôn của Trình Dịch nóng bỏng, động tác càng to gan, khơi dậy từng ngọn lửa trên người tôi. Tôi không có sức tránh né động tác của anh, nhưng trong lòng lại không kìm nén nổi cảm giác hạnh phúc lấp đầy. 
 Tôi được Trình Dịch Lâm ôm xuống xe, anh ôm tôi vào thẳng phòng ngủ. 
 Mặc dù mấy ngày nay tôi và Trình Dịch Lâm đều ôm nhau ngủ, nhưng chúng tôi chưa từng làm hành động thân mật khác, đoán được ý đồ của Trình Dịch Lâm, tôi vội vàng nhắm mắt lại, cơ thể run rẩy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-dem-ay-toi-thanh-vo-cua-tong-tai/262631/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.