"Thẩm Quyền đâu rồi?"
"Thằng bé đang ở trên phòng làm bài tập ấy, em lên xem thử xem."
Hồng Nhung gật đầu với ông, mang bánh bao bà ngoại vừa mới làm lên cho nó. Vừa mới đây, trên trường Thẩm Quyền xảy ra một số chuyện. Một cậu bạn học kém ở lớp nó xô xát với một người đàn ông làm ở tiệm sửa xe, đánh nhau ngay sau bãi đất trống sau sân trường. Cậu kia đánh không lại, nằm ngất xỉu tại chỗ. Cũng may là có một cô quét rác đi ngang qua lấy xe phát hiện ra, đưa cậu trai kia vào bệnh viện.
Lúc trước bà rất tin tưởng ngôi trường này, giờ lại thấy nó không hề an toàn chút nào. Thẩm Quyền rất dễ bị kích động, ít nhất là bà đã tưởng vậy. Nếu con bà bị đánh thì không chỉ tím bầm dập ngay lúc nó mà sau này cũng để lại bóng ma tâm lý. Nghĩ vậy, Hồng Nhung càng sốt sắng, không nhịn được cắn phần da thừa gần móng tay.
Gia đình nó đã biết Thẩm Quyền có năng lực đọc vị và đoán trước tương lai, không ít lần thằng con bà đã ngăn bố nó đầu tư vào mấy công ty không có hi vọng, lại dự đoán được ngày chết của hàng xóm. Tuy nó chưa bao giờ kể với những người chung quanh nhưng sống cùng nhau lâu ngày, bố mẹ và bà ngoại nó đều đã biết.
Hồng Nhung vươn tay đẩy cửa phòng nó.
Thẩm Quyền ngồi trên bệ cửa sổ, để ánh nắng chiếu lên cuốn tạp chí. Ánh chiều tà nhuộm lên khuôn mặt trắng nõn của nó một lớp vải đỏ, như chiếc bình nung lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-buom-thoat-xac/985404/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.