Hiệu trưởng để hắn hướng dẫn Tạ Hưng, đưa cậu ta đi thăm quan trường và sắp xếp đồ trong phòng hội đồng. Cô vừa đi, Thẩm Quyền bỗng ngẩng đầu nhìn cậu.
"Cảm ơn anh đã nhận lời giúp em."
"Không cần khách sáo thế đâu." Thẩm Quyền vẫn nắm tay cậu: "Tôi là Thẩm Quyền, cao 1m85 nặng 73kg, học đại học sư phạm Hà Nội. Nhà ở đường Nguyên Khiết, quận Hoàn Kiếm, 12 năm học sinh giỏi, có đai đen Taewondo, cán bộ Đảng viên ưu tú, hồi mẫu giáo không phải để cô nhắc mất trật tự, chưa bao giờ nợ môn,..."
Tạ Hưng: Anh nói cái này để làm gì vậy...?
"Tôi thích cậu, chúng ta hẹn hò đi."
Nụ cười trên môi Tạ Hưng bỗng hoá đá.
Da mặt hắn phải dày tới đâu mới nói được câu này mà mặt không đỏ tim đập bình thường như vậy.
Thẩm Quyền là một kẻ không biết xấu hổ còn bị thần kinh.
"Lúc nhìn thấy cậu như sét đánh ngang trời, hoa lá nở rộ, sắc xuân muôn nơi, muôn vật tốt tươi, sóng biển cuồn cuộn, lòng người rạo rực,..."
Tạ Hưng: "..."
Tài năng này không đi làm giáo viên văn thì hơi phí.
"Tôi rất tin vào vận mệnh và trực giác của chính mình." Thẩm Quyền nói bằng giọng đầy tự hào: "Tôi bói ra chúng ta sẽ ở bên nhau."
"Sao anh biết nó có đúng hay không?"
"Trực giác của tôi không bao giờ sai. Hơn nữa tôi còn bói ra được, trước đây trong nhà cậu hay gặp chuyện xấu, nhưng sau sinh nhật năm nay thì hết rồi, không còn vận đen nữa nhưng cũng không hẳn là đỏ."
Không ngờ nhà giáo nhân dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-buom-thoat-xac/235491/chuong-3.html