Nhận ra được điều bất thường mà cô nói, giảng viên cũng bắt đầu trấn an mọi người. Nhưng chưa kịp nói đến câu thứ ba thì một tiếng "rầm" lớn vang lên...
Khung cảnh xung quanh tức khắc diễn ra một cách xáo trộn chỉ vỏn vẹn trong vài phút ngắn ngủi... nhưng nhận thức của mọi người hiện tại là bằng không hoặc cũng chỉ còn là mờ hồ.
.........
Bản tin sáu giờ chiều hôm ấy, với dòng chữ được in đậm màu đen ghi "hai chiếc xe của hai đoàn sinh viên trường đại học Nghệ Thuật MDA do mất thắng đã va chạm và xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng khi di chuyển trên đường số 12* nằm ở ngoại ô của Vân Nam hiện tại..."
Vương Lam Nhất nhìn vào màn hình ti vi mà lập tức lấy điện thoại ra gọi ngay cho cô không một chút suy nghĩ, nhưng có điều gọi cả chục cuộc rồi đầu dây bên kia vẫn im lặng không trả lời.
Nhìn hình ảnh của vụ tai nạn được chiếu trên màn hình, cũng đủ để người khác nhăn mặt rồi. Hình ảnh hai chiếc xe nằm lật ở dưới chân vực cách mặt đường khoảng hơn ba mươi mét không còn nguyên vẹn, đến xe cũng tan thì người liệu có còn...?
Vương Lam Nhất nhìn dòng chữ cô vừa nhắn cho anh từ lúc bảy giờ sáng "nếu anh bận việc gì thì cứ làm đi nhé, lời hứa anh đưa em đi chơi hôm trước anh không cần thực hiện cũng được, hôm nay em sẽ tham gia hoạt động ngoại khoá ở trường, tối em sẽ về sớm!", khiến anh vô thức khẽ run lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-18-em-la-vo-cua-toi/3304994/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.