Con dậy từ sáu giờ sáng lận đó, con làm rau cho hai chị xinh đẹp đó, c rửa cả rau luôn, mọi người thấy con giỏi không?
Dương Lâm Mạc gật nhẹ đầu coi như là công nhận cho sự tiến bộ này, khen vài câu cũng chẳng mất đi thứ gì:
- Rồi rồi, ba biết con giỏi như thế nào rồi, bây giờ mau ăn thôi!
........
Khoảng chín giờ sáng, sau buổi ăn sáng đầu năm thì hiện tại cũng đã cách đó cả nửa tiếng rồi. Ngồi trong phòng khách, Dương Ngọc Yến khoanh gọn hai chân lên trên ghế, miệng nhai kẹo tay đếm tiền...là tiền lì xì.
Dương Vân Đặng ngồi bên cạnh cứ năm phút là lại bóc cho cô một viên kẹo, cậu nhăn mặt nhìn cô đếm đi đếm lại số tiền toàn tờ một trăm tệ kia mãi không xong, thì liền nói:
- Làm gì mà đếm từ nãy đến giờ chưa xong? Chạy không thiếu nhà nào trong khu rồi vẫn không đủ? Đại học rồi mà cứ như trẻ con!
- Đại học cũng là đang đi học mà, anh không được tặng lì xì nên anh ghen ăn tức ở với em đúng không? -Dương Ngọc Yến nói-
Dương Vân Đặng đang định tung ra thêm cài câu nữa thì liền bị Lâm Mạc từ bên ngoài nghe điện thoại bước vào, thấy ông chuẩn bị nói gì đó, cậu liền im lặng ngồi căn tiếp thời gian bóc vỏ kẹo, để cho ông nói:
- Yến nhi, con muốn đi cùng ba sang nhà Bác Lam Trường và dì Diệp Dung không?
Cô nghe thấy hai chữ Diệp Dung thì vội ngước mặt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-18-em-la-vo-cua-toi/2936837/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.