- Đúng là chuyện tốt tuy nhiên lần này tên Đường gia tiểu tử kia yêu tà vô cùng sau khi hắn uy danh đại chấn, cộng thêm Trấn Quốc hầu lúc đó ai có thể trấn trụ hắn nữa.
Lâm Chấn cưỡng chế lửa giận mà nói.
Mấy ngày nay nếu như không phải là thái tử ngăn trở hắn đã muốn đích thân xuất thủ đánh Đường Tiêu rồi. Text được lấy tại Truyện FULL
- Hắn đúng là vượt quá sự dự kiến của cô rồi.
Thái tử cười cười vốn ý định của hắn là muốn để cho Đường Tiêu bị người Mãn bắt được hoặc là sau khi mất một nửa sĩ tốt trốn về Khê Khẩu quan thì toàn bộ mất đi sĩ khí.
Nếu hắn chết thì cũng thôi còn sau khi trốn về Khê Khẩu quan Lâm Chấn nhất định sẽ trị tội của hắn, đến lúc đó thái tử sẽ cho Đường Tiêu một nhân tình.
Tuy nhiên sự tình sau này cũng ngoài dự đoán của mọi người, Phượng Tín quan tuy mất nhưng Đường Tiêu lại không bị người Mãn giết, ngược lại ở Khê Khẩu quan chủ động xuất kích, đánh tan hai vạn đại quân tiên phong người Mãn, một trận dương danh lập uy tín lớn.
Theo lợi ích của Đại Minh vương triều thì thái tử lại nổi lên vài phần yêu tài với Đường Tiêu.
- Chuyện này mong rằng thái tử điện hạ sớm quyết đoán, đừng để dưỡng hổ gây họa.
Ngôn từ của Lâm Chấn tuy khiee hòa nhưng vẫn cứng rắn.
- Ái khanh cho rằng chuyện này nên xử lý thế nào?
Thái tử đương nhiên biết rõ nên nể trọng người nào, tuy rằng hắn muốn dùng Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1452063/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.