Chương trước
Chương sau
Một chưởng này khiến cho Phó Thành cảm thấy trước mặt tối đen hộ thân cương khí quanh người lập tức bị nghiền nát hắn không ngừng phát ra thanh âm thảm thiết,.
- Ta nói rồi ngươi phải trả giá ngươi căn bản không nghe theo.
Đường Tiêu bay đến gần thân thể của Phó Thành lại lau vết máu trên miệng phong ra một cái Luyện Yêu Đại Thủ Ấn.
Phó thành đánh mất ý thức không có khả năng phản kháng nhưng lại không bị Đường Tiêu thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, Đường Tiêu nhíu mày với thương thế hiện tại củ Phó Thành, lại đánh một chưởng, đoán chừng cái mạng nhỏ cũng bị mất chẳng biết tại sao không cách nào thu hắn vào trong đó làm con rối được.
- Phủ tướng quân đến tột cùng phát sinh chuyện gì?
Một số binh sĩ tướng lãnh thủ thành chạ tới thấy động tĩnh trước phủ tướng quân quá lớn bọn họ nghị luận liên tục phái người đến xem.
- Không có chuyện gì đại tướng quân có lệnh bất kỳ kẻ nào cũng không được đi qua trở về trạm gác của mình.
Tiêu Duy ngăn cản mọ người.
- Tiêu tổng quản đến tột cùng đại tướng quân ở trong phủ làm gì mà khiến cho gây ra động tĩnh lớn như vậy?
Càng nhiều binh tướng hỏi Tiêu Duy. Càng ngày càng có nhiều người hoài nghi mà hỏi.
- Mạt tướng đi lên núi xem nếu như tướng quân trách phạt thì trách phạt mình mạt tướng là được.
- Bổn tọa đang đột phá tu vi võ công, các ngươi có ý kiến sao? Còn không mau trở lại trạm gác của mình nếu không người Mãn phá thành các ngươi phải chịu trách nhiệm.
Phó Thanh đột nhiên xuất hiện rống lớn quá mọi người một tiếng.
Sắc mặt của Phó Thanh lúc này xám như tờ giấy, giống như người bị bệnh nặng lâu năm vậy.
- Vâng tướng quân.
Vừa rồi Đường Tiêu dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn không thu Phó thành được phủ tướng quân ồn ào nhốn nháo khiến cho Đường Tiêu phải nhanh chóng vào Luyện Yêu Thối Ma Hồ nghiên cứu một phen hóa ra Địa Nguyên tứ cấp là một đại khảm, đã thoái thai hoán cốt hun đúc tẩy lễ, mà Đường Tiêu chưa thoái thai hoán cốt căn bản không thể nào khống chế được những con rối như hắn được.
Tuy nhiên hiện tại phải thu Phó Thành thì mới ổn định thế cục được, Đường Tiêu quyết định dùng võ lực làm bị thương nặng đan điền của hắn sau đó đem tu vi võ công của hắn ép xuống dưới, cuối cùng mới đem hắn thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ làm co rối được.
Đường Tiêu sau khi khống chế Phó Thành xong thì đi ra bên ngoài, Lôi Bình Nguyên căn bản không nhận ra Đường Tiêu lúc trước ở trên tường thành bắn một số mũi tên về phía Đường Tiêu cũng hơi ấn tượng nhưng lúc này thấy hắn đi cùng Phó Thành tựa hồ vấn tội mình cho nên hơi lo lắng.
- Bổn công tử mang theo hai nghìn tướng sĩ ở bên ngoài huyết chiến mấy đêm mấy trăm tướng sĩ bỏ mình, còn hơn nghìn huynh đệ đi suốt đêm con mẹ nó ngươi lớn mật lại dám không mở cửa thành khi dễ chúng ta sao?
Đường Tiêu một mực bức Lôi Bình mà nói.
Đôi mắt của Lôi Bình nhìn về phía Phó Thành, chuyện này là do Phó Thành ra lệnh cho hắn xem ra Đường công tử cũng là được Phó Thành cho phép cho nên mới dám tới đây hỏi tội.
- Quỳ xuống.
Đường Tiêu hướng về phía Lôi Bình quát lớn, lúc này hắn đã thực sự nổi giận.
- Vị công tử này... chuyện này có hiểu lầm.
Lôi Bình lộ ra sắc mặt khó coi, âm thanh vô cùng sợ sệt nhưng để hắn quỳ trước mặt mọi người thì hắn còn gì là thể diện.
- Ta cho ngươi giải thích sao? Quỳ xuống.
Đường Tiêu đi tới về phía Lôi Bình, đánh cho hắn ngã xuống đất.
Đương nhiên Đường Tiêu cũng đã khống chế sức mạnh nếu không mấy chưởng này đã sớm khiến cho Lôi Bình đi xuống âm phủ rồi.
- Công tử tha mạng ty chức biết sai rồi.
Lôi Bình cảm nhận thấy bàn tay của Đường Tiêu rất cường đại hắn biết rằng mình đã chọc phải người không nên chọc vội vàng quỳ xuống cầu xin.
Cơn giận của Đường Tiêu vãn chưa tiêu, hắn đánh tiếp Lôi Bình mà Lôi Bình cũng không phản kháng lại được. Cuối cùng hắn giao cho Lôi Bình trách nhiệm quỳ ở bên cửa thành cung nghên hơn một nghìn quân sĩ vào bên trong.
Hơn một nghìn binh sĩ này ở bên ngoài đã sớm oán hận cho nên ai đi ngang qua hắn cũng nhổ một bãi nước bọt, tuy nhiên điều này vẫn chưa hóa giải nộ khí trong lòng của Đường Tiêu, hơn nữa hắn ở trước khẩu quan đã từng thề độc nếu như không làm thì về sau không làm họ Đường nữa rồi vì vậy Đường Tiêu sau khi vũ nhục Lôi Bình liền đem hắn tiến vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, cho dược đỉnh rút gân lột da gõ cốt lấy tủy.
Binh mã sau khi nhập quan Phó Thành liền giao trách nhiệm cho đôi hậu cần nấu cơm và đồ ăn tốt nhất cho bọn họ ăn, hơn nghìn sĩ tốt vì vậy cũng bắt đầu giảm ức chế trong lòng, Đường Tiêu cũng không gò bó bọn hắn bởi vì Phó Thành trước mặt Đường Tiêu ăn nói khép nép khiến cho đám quân sĩ này được giải tỏa áp lực rất nhiều.
Các binh sĩ đều có người quen nói chuyện phiếm qua mấy cái liên tục nắm quan hệ muốn trà trộn vào trong Đường gia quân Đường Tiêu cũng mặc kệ không từ chối tuy nhiên tất cả mọi người phải bị hạ một cấp các tướng sĩ trở về từ Phượng Tín quan thì được thăng một cấp mặc kệ võ công tu vi. xem tại TruyenFull.vn
Tiến vào Khê Khẩu quan hợp với quân coi giữ xong Đường Tiêu cũng không cho rằng Khê Khẩu quan đủ sức để ngăn cản Man tộc và Mãn tộc liên quân, người Mãn ó tới năm mươi khẩu hỏa pháo nếu như năm mươi khẩu mang tới đây thì đủ sức san bằng nơi này thành bình địa.
Đúng lúc này có người tiến tới gào to một tiếng:
- Giám quân Phương đại nhân phó giám quân Hồ công công tới mời đại tướng Phó Thành mau bước ra nghênh đón.
Đường Tiêu nhanh chóng đi ra quan trướng chỉ thấy ở bên ngoài tiếng thanh la đầy trời tất cả đều quỳ rạp xuống mặt đất, từ phía Hoa Liên thành có một đám người cưỡi ngựa, diễu võ dương oai đang quát thào gì đó, ở giữa có chừng một người mười lăm tuổi mình mặc áo gấm mũ gấp bên cạnh là một người giống như thái giám, chừng năm mươi tuổi.
- Phó Thành đâu rồi?
Giám quân Phương Vinh không kiên nhẫn mà quát hỏi.
- Phó tướng quân nói quân tình khẩn cấp có việc xin mời tới phòng nghị sự.
Có người hồi báo cho Phương Vinh.
- Thật là to gan, Phương đại nhân và Hồ công công tới thăm mà dám không nghênh đón.
Tên hộ vệ bên cạnh Phương Vinh vô cùng tức giận.
- Thôi được Phương đại nhân chúng ta đi gặp hắn đi.
Hồ công công cười cười hướng về phía Phương Vinh mà nói một câu.
- Vậy thì... Hồ công công mời.
Phương Vinh cũng mỉm cười hướng về phía Hồ công công làm ra thủ thế.
Một lúc sau bọn họ đã tới phòng Phó Thành vội vàng ra tới trước cửa phòng nghị sự cất tiếng:
- Phó mỗ cung nghênh Phương đại nhân Hồ công công quân tình khẩn cấp không hể ra ngoài doanh nghênh đón kính xin hai vị thứ tội.
Đường Tiêu ẩn nấp ở đằng sau tấm bình phong cũng không lộ diện chỉ điều khiển Phó Thành ứng phó với hai người bọn họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.