Căn phòng mới đầu có chút lạnh lẽo, cô đơn nhưng sự xuất hiện của một vị khách mong đợi bằng ấy năm đã thay đổi. Cố Vị Trạch bình thản đứng dậy, câu nói ban nãy của anh là thật nhưng nhìn biểu cảm khó tin của cô ấy làm anh xoa nhẹ lên đầu cô.
"Bữa sáng ở nhà bếp, cho cậu suy nghĩ đến 3 giờ chiều."
Dương An Hạ ngơ ra, cậu ấy tính làm chuyện gì sao, ánh mắt quay đi phía khác, giọng lắp bắp hỏi:
"Sao lại là 3 giờ chiều ?"
Khóe miệng cười lên, cô gái này sao vẫn ngốc nghếch như hồi ấy vậy.
"Cục dân chính tan làm lúc 4 giờ 30."
Tiếng bước chân dần nhẹ đi, khuôn mặt cô đang đỏ ửng từng bước tiến lại lấy chiếc váy. Tiếng nước chảy tí tách trong phòng tắm, những dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu cô. Không phải cậu ấy đã có người mình thích sao, chẳng lẽ cuộc hôn nhân này chỉ là vì chịu trách nhiệm sợ mình sẽ làm phiền đến cuộc sống của cậu ấy sao...
Bàn tay nhỏ nhắn đưa ra tắt vòi tắm, mắc xong chiếc váy từ từ bước ra. Tiếng chuông điện thoại đổ chuông liên tục, An Hạ nhìn vào người gọi có phần lo sợ.
"Cả đêm hôm qua sao con không về nhà."
Giọng người bố quát lớn, sự tức tối đang dâng lên của ông làm cô càng thêm bối rối, ánh mắt bỗng lóe sáng, một lý do hoàn hảo đã được nghĩ ra.
"Hôm qua Giang Nhi uống say nên con ở lại chăm sóc cậu ấy."
Vẻ nghi hoặc, ông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vach-yeu-em/2889975/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.