Một tòa nhà cao nhìn không thấy đỉnh ở giữa trung tâm thành phố. Cố Vị Trạch lái xe xuống hầm, cô ngồi bên trong ngắm nhìn một dàn siêu xe. Tòa này chọc trời này đều là các tỷ phú ở sao, Vị Trạch nhìn miệng không khép lại bật cười.
"Ngắm đủ chưa."
An Hạ chăm chú nhìn quên đi lời nói của Vị Trạch. Chiếc xe dừng lại, Vị Trạch xuống xe kéo vali từ trong cốp ra, anh cười khẩy ném một tấm thẻ vào người An Hạ. Cô ngơ ngác bắt lấy, mắt nhìn qua là thẻ phòng.
"Từ mai cô ở trong đây, nhớ giữ cho kĩ."
An Hạ gật đầu lẽo đẽo theo Vị Trạch lên nhà, thang máy dừng lại ở tầng 20, tiếng kêu "tít", cánh cửa mở ra, phong cách trang trí bên trong chỉ có hai màu đen trắng. An Hạ cau mày lại, tuy cao cấp nhưng lại nhạt nhẽo.
"Anh có gu thẩm mỹ không thế, cả một phòng rộng lớn như vầy chỉ có hai màu phổ thông nhất vậy."
Cố Vị Trạch nghe câu nói đó có hụt hẫng nhẹ, đẩy vali qua cho cô, lạnh lùng đi vào trong bếp.
"Phòng cô ở bên kia."
An Hạ gật đầu, cô đi vào trong bếp, suy tư một điều gì đó. Vị Trạch rửa tay xong quay lại, anh hiểu ra ý đồ của An Hạ, vẫn là vẻ mặt lạnh lùng đó.
"Tôi sẽ không vào phòng cô nửa bước được chưa."
Dương An Hạ tán đồng, nhận được câu nói chắn chắn đó bản thân vui vẻ hơn mà đi vào trong. Cả căn nhà tĩnh lặng trong đêm, ánh trăng chiếu qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vach-yeu-em/2889960/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.