Tô Thác Đao mở mắt, chỉ thấy không biết từ lúc nào, Đường Ly đã lệ ngân đầy mặt, hàng mi dài run run, run đến đáy lòng Tô Thác Đao vừa hoảng vừa xót, không biết nên làm sao cho phải, chỉ có thể dùng môi từng điểm từng điểm một như chuồn chuồn lướt nước thân mật dỗ dành: “A Ly, A Ly đừng khóc…”
Đường Ly lắc đầu: “Thật ra ta đang vui.”
Tô Thác Đao nhẹ nhàng đặt tay lên ngực hắn, hắn không nói dối, cho dù là một con chim nhỏ được nâng niu trong lòng bàn tay, nhịp tim cũng không êm ái ngọt ngào như thế này, nhất thời thần hồn phiêu đãng, đầu lưỡi liếm liếm vành tai Đường Ly, phà một luồng hơi nóng: “A Ly, chúng ta liên thủ, chế ngự Chuyết ca của ngươi!”
Đường Ly thoắt tỉnh táo lại, nghiêng tai lắng nghe, quả nhiên ngoài cửa sổ có cao thủ ẩn náu, nhưng vị cao thủ này hô hấp dồn dập như đang tiêu chảy, hơn phân nửa là bị chọc tức.
Bèn mỉm cười với Tô Thác Đao, nhưng phút chốc liền trở mặt, vờ khóc lóc kinh hô: “Chuyết ca!”
Đường Chuyết nghe tiếng mà động, từ ngoài cửa sổ vèo một cái bay vào, mặt trầm như nước, miệng tước tinh cương.
Hắn là thế gia tử, lại phải chừa mặt mũi cho đệ đệ nhà mình, Đường Ly không gọi, hắn cũng không thể phá cửa chính rung rinh cửa sổ đằng đằng sát khí xông vào như cường đạo, trời xanh chứng giám, Đường nhị thiếu gia có khi nào làm mấy chuyện nghe lỏm khiến người chê cười này?
Đường Ly từ dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151983/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.