Đường Ly ân một tiếng: “Nhớ ngươi? Hay là nhớ chuyện trước đây?”
Tô Thác Đao nói: “Toàn bộ, chuyện vui, chuyện không vui, cả ta ngươi cũng phải nhớ.”
Đường Ly lắc đầu: “Ta khó khăn lắm mới sống lại, Thác Đao… Ngươi không biết quá trình đó đau đớn nhường nào đâu.”
—–
Trong phòng Đường Ly vặn sáng trản đèn, dùng một cây ngân châm chậm rãi khảy từng mảnh từng mảnh thiết sa trên lưng Tô Thác Đao.
Tấm lưng hắn xinh đẹp uyển chuyển, lấp lánh mồ hôi lẫn huyết châu, thỉnh thoảng hơi run lên, như một dải lụa trải dài, vừa có loại mị lực dương cương của nam tính, vừa có loại mê hoặc lòng người không nói thành lời, Đường Ly gắp hết thiết sa, nhịn không được áp mặt tới, hôn chụt một cái, nói: “Xong rồi!”
Lúc lấy thiết sa, Tô Thác Đao không rên một tiếng, nhưng dưới nụ hôn này, như ma quỷ gọi hồn, thật mạnh xoay người lại: “Lần này là ngươi ngứa miệng sao?”
Đường Ly chỉ lo cười, cũng không biết nói thế nào.
Hắn nửa ngốc nửa không, tùy tâm sở dục, còn ngây thơ vô tư hơn cả hài đồng, mọi hành vi đều xuất phát từ bản năng, không ai đành lòng khắc khe trách cứ truy cứu.
Tô Thác Đao nhẹ nhàng ôm lấy hắn, đặt hắn lên đùi mình ngồi mặt đối mặt, thấu qua, cùng hắn trán kề trán, Đường Ly đôi mắt trong trẻo, nhưng như bị bao phủ bởi một lớp cát nhìn không thấu đáy, quấn quýt ôm ấp mục quang Tô Thác Đao.
Tô Thác Đao kìm lòng không đậu, khàn giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151982/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.