Ngày tỷ võ thứ hai, Thất Tinh Hồ nhờ uy thế mấy trận mở màn, nhất thời lại môn đình đìu hiu không người thăm hỏi, đợi Hoa Khước Tà tiên phong lên đài khiêu chiến, không ít nhân sĩ bạch đạo âm thầm gật đầu: Quả nhiên tới rồi! Trước mắt đối đầu với Thất Tinh Hồ, có lòng ngăn cản lại có sức chiến đấu, chỉ còn Bắc Đẩu Minh.
Thương Hoành Địch một thân đạo bào trắng tinh, trâm trúc cài tóc, tiến lên chắp tay nói: “Tại hạ học nghệ không tinh quyền thô cước thiển, mong Hoa huynh thủ hạ lưu tình.”
Hoa Khước Tà biết hắn là thủ tọa Thiên Sàm quân, còn là tiểu đệ tử quan môn của Âm Chúc Long, cho dù không dùng thuật cổ độc, một thân võ công cũng đủ phi phàm, lập tức khách khách khí khí đáp lễ: “Tại hạ võ học kém cỏi, mong Thương thủ tọa vui lòng chỉ giáo.”
Thương Hoành Địch liên tục lắc đầu: “Hoa huynh kiếm pháp tinh thiện, ngay cả công tử nhà ta cũng ca ngợi không tiếc lời, tại hạ sao dám sánh với Hoa huynh? Tóm lại, hy vọng Hoa huynh nể mặt công tử nhà ta, đừng đả thương tại hạ là được.”
Chưa chiến đã tỏ ra yếu thế như vậy, quan chúng dưới thạch đài không khỏi xôn xao bàn tán.
Hoa Khước Tà nghe hắn luôn miệng công tử nhà ta làm sao Hoa huynh thế nào, trong lòng đột nhiên có chút ý tứ e lệ muốn thành tẩu tẩu của Thương thủ tọa, càng như ăn đường phèn tuyết lê, thanh thanh sảng sảng lại u nhiên khúc triền mà vui vẻ.
Thương Hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151941/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.