Chương trước
Chương sau
Càn Kình hoạt động khớp xương, chú ý cánh cửa. Hơi thở đối địch, giận dữ từ xa đến gần.
- Là thứ nào không biết chết sống . . .
Một mã tặc cao to nhảy ra khỏi cửa, bàn chân chưa đạp đất thì trong con ngươi phản chiếu một cái chân cực nhanh phóng to ra chớp mắt ấn vào ngực gã. Tiếng xương cốt kêu răng rắc nhanh chóng vang lên, mã tặc cao to bay ngược trở về.
Càn Kình giơ tay vỗ bụi đất dính trên giày, chắp hai tay sau lưng cảm nhận bốn mã tặc trèo lên đầu tường từ hướng khác nhau nhào đến. Càn Kình vươn tay ra, đấu khí chuyển động nhanh, đấu khí hai tay nở rộ từng đóa sen.
Nộ Liên đấu kỹ!
- Tổ cha nó! Đây là đấu kỹ gì?
Đặc Giao Phi núp ngoài cửa sân cách sau lưng Càn Kình không xa, gã tò mò nhìn vào trong.
Tò mò, suy đoán. Đặc Giao Phi tràn ngập tò mò về Càn Kình, rất muốn biết hắn vào đây sẽ có biểu hiện gì. Đặc Giao Phi lén đi sau lưng Càn Kình quan sát hắn, không ngờ từ khi hắn vào trong thì biểu hiện như đá quán.
Cai điệu! Mã tặc chịu huấn luyện có nhiều người tính cách đầy hoang dã nhưng chưa thấy ai cao điệu như Càn Kình. Rõ ràng chỉ có một người nhưng tạo cảm giác đại đội trọng kỵ binh tràn ngập sát phạt tiến vào.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi tiếng quyền cước giao nhau vang lên, ngay sau đó là tiếng răng rắc xương gãy, vật nặng rớt bịch bịch xuống đất, đám mã tặc rên la.
Đặc Giao Phi tợn to mắt, khóe mắt giật giật.
Đặc Giao Phi tặc lưỡi nói:
- Một đám hài tử thật đáng thương. Tiểu tử này ra tay độc thật, dù cần cứng rắn trong này cũng không đến nỗi cứng như vậy đi?
Trong phút chốc mặt sân trống trải có hơn mười mã tặc muốn dạy cho Càn Kình một bài học lần lượt ngã xuống, có nhiều mã tặc từ vị trí khác nhau xông lên.
Càn Kình nhìn Càn Kình giật một cây gậy từ tay người khác, líu lưỡi. Hai tay cầm gậy nhưng cho người cảm giác cầm đao, gậy không có sự sắc bén nhưng toát ra hơi thở đao phong. Trông như Càn Kình không phải quất gậy mà dùng chiến đao chém ra.
Càn Kình cảm nhận mã tặc từ bốn phía xông tới, gậy tung bay trên dưới, tầng tầng bóng gậy phủ lên xung quanh nối liền một mảnh. Sân nhỏ yên lặng dấy lên cuồng phong từng cơn.
Đặc Giao Phi nhìn từng tên mã tặc ngã xuống, phản xạ che mắt lại. Trước kia Đặc Giao Phi thấy nhiều tình trạng máu me chặt đầu nhưng chưa từng giống như hôm nay, hoàn toàn một bên vô địch áp chế dạy dỗ.
Đúng vậy, không thể xem đây là chiến đấu mà là đơn phương dạy dỗ. Đám mã tặc vẻ mặt tức giận xông tới không mấy người đứng vững vài giây, toàn bộ bị Càn Kình đánh lăn dưới đất.
Mười mấy phút ngắn ngủi, trong sân có gần trăm người lần lượt ngã xuống. Cây gậy trong tay Càn Kình dính đầy máu, có mấy mã tặc tính cách nóng nảy rút đao định chém người. Kết cuộc không chỉ bị đánh gãy xương, cây gậy biến thành đao có thể cắt thịt người, làm chúng phun máu.
Ngoài cửa chợt vang tiếng quát trầm thấp:
- Dừng tay!
Đuôi mày Càn Kình nhướng lên nhìn nam nhân đứng không xa, dáng người ục ịch toát ra uy nghiêm khó tả, tay cầm thiết chùy to, tóc vàng, râu đỏ chứng minh gã không phải người Chân Sách hoàng triều.
Tộc người lùn trong Man tộc, một dân tộc trời sinh có năng lực lĩnh ngộ kỹ thuật rèn rất mạnh, sức lực cực lớn. Một dân tộc đối với người bộ tộc mình rất ôn hòa lại cực kỳ bài xích người ngoài. Dù là trong Man tộc thì tộc người lùn không quá thân với bộ tộc khác.
Có cả người lùn? Càn Kình nhướng mày. Thuộc hạ của Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh đủ loại người, bao gồm người lùn cực kỳ bài xích dân tộc khác đều bị chiêu vào đoàn mã tặc làm thuộc hạ.
Hai con mắt to như trâu của người lùn nhìn đám đông nằm la lết dưới đất, hai hàng chân mày đỏ rậm hơn người thường gấp ba lần run run, mắt đảo tơi đảo lui đánh giá Càn Kình.
Người lùn hỏi:
- Mới tới?
- Người dẫn đạo?
Càn Kình không đáp lại mà hỏi ngược người lùn, nhìn chằm chằm vào gã. Nếu đã chọn cứng rắn thì phải cứng đến cùng, dù đột nhiên có một mã tặc cấp đấu hồn chạy ra đánh gãy xương Càn Kình thì hắn vẫn phải cứng rắn, cùng lắm trở về Vô Tận thế giới uống một bình dược thủy chữa lành thân thể.
Mã tặc cấp đấu hồn? Càn Kình hơi mong chờ. Mấy ngày nay không ngừng chiến đấu làm Càn Kình nhận ra càng đối chiến với địch thủ cường đại thì nhận được kinh nghiệm, cảm ngộ chiến đấu càng nhiều. Chỉ cần Càn Kình không chết thì tốc độ trưởng thành nhanh hơn bình an ở một chỗ rất nhiều.
Nếu Càn Kình luôn ở trong Tứ Quý sơn cốc thì dù hắn có mũ đến Vô Tận thế giới, hắn nghĩ sẽ rất khó vào cảnh giới Chiến Sĩ Phục Ma, càng đừng nói tới đã là đỉnh Chiến Sĩ Tru Ma, có trạng thái ba đấu tâm chưa từng xuất hiện trong lịch sử.
- Ngươi . . .
Người lùn nhíu mày, khó chịu nhìn Càn Kình.
Người lùn nói:
- Rất cuồng.
- Đa Lạp Tháp cũng đi ra?
Đặc Giao Phi trợn to mắt. Đây là người dẫn đạo mã tặc đệ nhất đoàn mã tặc, mới rồi trong trăm người bị Càn Kình đánh có ít nhất ba người dẫn đạo mã tặc té dưới đất.
Nói nghiêm khắ thì Càn Kình hiện tại có thể nhàn nhã sinh hoạt trong đoàn mã tặc Vô Sinh nửa năm chờ khi thử thách đến là được.
Càn Kình nhìn đám mã tặc nằm la liệt dưới đất rên la, bình tĩnh nói:
- Nếu bọn họ có suy nghĩ muốn dạy người thì nên có chuẩn bị sẽ bị người dạy ngược lại.
Mặt Đa Lạp Tháp càng âm trầm, đầu chân mày tràn ngập bực mình. Tại chỗ huấn luyện khônnggười dẫn đạo mã tặc dám ăn nói kiểu đó với Đa Lạp Tháp. Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh cần mã tặc có dã tính nhưng Đa Lạp Tháp không cần mã tặc không biết tôn kính gã.
- Vậy . . . Ngươi . . .
Đa Lạp Tháp âm trầm hỏi:
- Có chuẩn bị sẵn sàng bị dạy dỗ chưa?
Càn Kình gật đầu, nói:
- Ta chuẩn bị tốt rồi.
Càn Kình bình tĩnh nhìn Đa Lạp Tháp, hỏi:
- Không biết ngươi có chuẩn bị sẵn sàng bị dạy dỗ chưa?
Cái gì? Đám mã tặc nằm rên rỉ dưới đất nghĩ chúng nghe lầm. Mã tặc mới tới huấn luyện này cuồng vô bờ bến, dám nói lời đó với Đa Lạp Tháp? Hắn đang tìm chết!
Đặc Giao Phi thấy hối hận, lúc trước dặn Càn Kình gã quên nói là tại đây không thể trêu vào Đa Lạp Tháp. Người lùn này ở trong đoàn mã tặc Vô Sinh chỉ phục tòng Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh, chỉ xem trọng Bát Hoang Vô Sinh, trong xương Đa Lạp Tháp vẫn giữ thái độ dân tộc người lùn, khinh thường các dân tộc khác. Nếu có kẻ nào chọc vào Đa Lạp Tháp thì sẽ bị gã công kích.
Trong đoàn mã tặc không hạn chế việc đánh nhau, chỉ cần không giết người thì đánh sao cũn được, đây là quy tắc Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh định ra. Hiện tại trong đoàn mã tặc có nhiều người từng xung đột với Đa Lạp Tháp, người dưới hoàng kim đấu tâm không ai đánh thắng được gã.
Dù là Chiến Sĩ huyết mạch đỉnh hoàng kim đấu tâm cũng không ai có thể đánh thắng Đa Lạp Tháp, tất cả chỉ vì tộc người lùn này có một nhập thánh đặc biệt gọi là Cự Thần Phụ Thể!
Chân Sách hoàng triều và Ma tộc gọi đấu kỹ này là hư đấu hồn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.