Chương trước
Chương sau
Bốn mã tặc ngừng đánh nhau, cùng cầm vũ khí đi tới chỗ Càn Kình, giày chiến kim loại phát ra tiếng ma sát keng keng làm da đầu người mát lạnh.
- Các ngươi là người dẫn đạo mã tặc?
Càn Kình không chút ngừng lại, nói:
- Muốn đánh nhau sao?
Bốn mã tặc vẻ mặt gian ác lộ biểu tình ngạc nhiên. Tiểu tử này không hề sợ hãi? Cũng không có kiểu nhá gan như người mới đến?
- Người mới, qua đây. Lau sạch những trang bị ày, nếu không sẽ đánh với ngươi . . .
Mã tặc vóc dáng đô con nhất cầm hai cây thiết chùy nhìn vào mắt Càn Kình, muốn phán đoán hắn qua biểu tình và lời nói. Nếu mã tặc đô con thấy trong mắt Càn Kình có chút gì sợ hãi thì sẽ lao lên đánh ngay.
Nếu không thì sẽ tính cách khác.
- Vậy đánh đi.
Bàn chân Càn Kình bỗng xoay trên mặt đất giống khi Đoạn Phong Bất Nhị đạp tắt tàn tuhốc, hơi nghiêng tới trước tựa con báo nhanh nhẹn. Lời nói và thân thể cùng không khí phát ra tiếng ma sát đánh gãy lời mã tặc. Càn Kình xuất hiện trước mặt bốn mã tặc nhanh như chớp.
Càn Kình xuất hiện ở trước mặt bốn người, hai tay thuận thế vươn tới trước bắt lấy cán búa trong tay mã tặc đô con, cổ tay giật xuống. Mã tặc đô con cảm giác bàn tay đau rát như rắc tiêu vào miệng vết thương.
Răng rắc!
Mã tặc đô con cảm giác hai vai bị lực lượng mạnh mẽ giật xuống, chớp mắt bị kéo trật khớp. Trán mã tặc đô con toát mồ hôi lạnh.
Ba mã tặc chưa kịp phản ứng thì Càn Kình đã ném cây búa ra sau lưng, chỗ đấu mạch hai cánh tay và vai kêu ù ù, đấu khí hóa thành dây cường cung, cánh tay Càn Kình là mũi tên bắn ra.
Thân thể và không khí ma sát phát ra tiếng gầm rú chưa ngừng, tiếng mưa tên chợt vang lên. Bốn mã tặc có cảm giác như rơi vào hàng trăm Cung Tiễn Thủ mai phục, hàng trăm mũi kình tiễn cùng bắn ra nhưng không biết cái nào đến trước.
Nộ Liên đấu kỹ!
Bốn mã tặc thấy hoa mắt, muốn thụt lùi nhưng không biết lùi đến đâu mới an toàn. Thân thể hành động đã nghe một chuỗi tiếng kim loại ầm ầm như mưa sa chớp giật, lực xuyên thấu cường đại tựa trầu rừng rầm rập chạy xuyên qua giáp sắt đâm vào thân thể người, hất bốn mã tặc bay lên trời.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Bốn mã tặc té xuống đất như mấy chục nồi niêu rớt xuống phát ra một chuỗi tiếng kim loại va chạm. Càn Kình chậm rãi đứng thẳng, hai tay đặt sau lưng tiếp tục đi tới trước.
Bốn mã tặc cùng phun ra mấy ngụm máu tươi, muốn nhúc nhích nhưng phát hiện gãy ít nhất mười cây xương sườn. Bốn mã tặc cúi đầu nhìn, mắt trợn trừng.
Giáp sắt có thể ngăn cung tiễn công kích thế nhưng . . . Thế nhưng . . . Hoàn toàn lõm xuống! Giáp sắt như bị mấy chục thợ rèn giơ đả thiết chuy nặng nề đập lung tung, vô số lỗ hõm dán sát da và xương.
Người . . . Người mới tới là ai? Bốn mã tặc ngạc nhiên ngây người, không nói nên lời, chúng nhìn nhau đầy nghi hoặc, muốn tìm đáp án từ mắt đối phương. Chẳng lẽ hắn không biết cái gì gọi là đau đớn sao? Đây chính là giáp kim loại, hình như hắn dùng nắm tay đánh!
Nắm tay cứng hơn cả giáp kim loại sao?
Càn Kình tiếp tục đi tới. Chỗ huấn luyện mã tặc nhìn bên ngoài rất lớn, đi vào trong càng cảm thấy diện tích đúng là không nhỏ.
Càn Kình xuyên qua một sân nhỏ, lại một sân nhỏ khác. Cửa sân mới mở, một chuỗi tiếng xé gió trầm đục bay nhanh ra.
Đập vào mắt Càn Kình hơn mười mủi tên thỉ, mũi tên không sắc nhọn mà hình trụ, nó là loại tên quân đội dùng để luyện bắn.
Hơn mười mũi tên thỉ bắn ra từ cường cung dù không có mũi sắc bén thì lực xung kích mạnh mẽ đủ bẻ gãy khúc gỗ, ra tay độc ác hơn hai nhóm đệ tử mã tặc trước.
Hơn mười đệ tử mã tặc Cung Tiễn Thủ nghe tiếng dây cung êm tai rung, trong mắt như đã thấy người bị tên bắn gãy xương, té lăn dưới đất la hét.
- Không hợp cách, Cung Tiễn Thủ . . .
Giọng Càn Kình lạnh băng như gió rét thổi tới, nhiệt độ sân giảm mạnh. Càn Kình giơ tay trái vạch một đường cong, hơn mười mũi tên xé gió bay tới nằm gọn trong tay hắn.
- Không thể nào!
Hơn mười mã tặc Cung Tiễn Thủ cùng buột miệng hét to, ngơ ngác nhìn tên trong tay Càn Kình. Tùy tay huơ trước mặt, hơn mười mũi tên thỉ đã nằm trong tay hắn?
- Làm một Cung Tiễn Thủ điều đầu tiên phải làm là núp trong chỗ tối, không bị đối thủ phát hiện, khi đúng lúc thì phát ra một kích trí mạng. Các ngươi công kích khi ta chưa đẩy mở cửa hoàn toàn đã cảm giác hơi thở tỏa định cửa, quá thất bại.
Càn Kình từ tốn chậm rãi nói, cổ tay nhẹ xoay trên không trung cầm ra Xạ Nguyệt cung. Hơn mười mũi tên thỉ bị Càn Kình ném xuống cắm phập vào mặt đất, đuôi tên rung rung bên cạnh đùi hắn.
Sức chú ý của mã tặc Cung Tiễn Thủ hoàn toàn bị mũi tên đâm vào đất hấp dẫn. Những mũi tên này là hình trụ, bình thường huấn luyện bôi vôi trắng bắn hình nộm cỏ rất khó đâm thủng, vậy mà Càn Kình tùy tay ném tên đã cắm sâu vào vào mặt đất, khó càng khó hơn.
Lực cổ tay kiểu gì? Đó toàn là tên đầu không mũi nhọn.
- Hôm nay ta sẽ dạy cho các ngươi cái gì là bắn tên.
Tay trái Càn Kình cầm cung, tay phải rút mấy cây tên dưới đất ra. Cung chưa kéo căng, cổ tay liên tục rung trên dây cung. Hơn mười mũi tên thỉ giây lát bay ra như sao băng đụng vào thân cung trong tay mã tặc Cung Tiễn Thủ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Thân cung chế tạo bằng tre xanh có sức co giãn siêu mạnh bị mũi tên bắn trúng nứt rạn, chớp mắt vỡ ra rơi đầy đất. Từng giọt máu từ cổ tay rách nhỏ xuống mảnh vụn tre xanh.
Hơn mười mã tặc Cung Tiễn Thủ quên đau đớn cổ tay bị chấn rách, ngơ ngác nhìn Càn Kình cất cường cung bước tới. Sao hắn làm được? Trong khoảnh khắc hơn mười mũi tên thỉ? Hơn nữa nữa dây cung chưa kéo căng một phần ba vậy mà chúng ta không có cả cơ hội né tránh?
Cung! Đối với Cung Tiễn Thủ thì cung có ý nghĩa như kiếm với kiếm khách. Đó là sinh mạng thứ hai của bọn họ, vậy mà trơ mắt nhìn người ta bắn trúng sinh mạng thứ hai, không thể tránh đi. Cái này . . . Dù trước kia có nằm mơ, nếu mã tặc Cung Tiễn Thủ mơ thấy điều này sẽ cười tỉnh thế nhưng hoàn toàn trở thành chân thực!
- Các ngươi đi nói với mã tặc bên trong, bảo là ta đi vào đánh từng người rất phiền, kêu tập thể đi ra hết. Nếu không có gan đi ra thì sau này thấy ta hãy đi đường vòng.
Càn Kình nói to tiếng, có đấu khí trợ giúp gần như thành tiếng gầm đầy khiêu khích. Dù đám mã tặc Cung Tiễn Thủ không truyền tịn thì xung quanh có nhiều mã tặc đang huấn luyện đều nghe thấy.
Mười mấy mã tặc bị khí thế cứng rắn phát ra từ người Càn Kình bức lùi hai bước. Người mới nào đến đây? Hay là một người dẫn đạo mã tặc mối đến?
- Vẫn chưa đi?
Càn Kình hơi cau mày, đầu chân mày khó chịu. Mười mấy mã tặc tỉnh táo lại nhanh chóng xoay người xô đẩy nhau chạy vào sân.
Nếu ở lại đây thì không biết mã tặc mới tới sẽ làm ra chuyện gì. Mới rồi hắn không kéo căng dây cung, hiển nhiên chưa dốc hết sức, chọc người này là mất lý trí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.