“Ta còn không dám nói mình hiểu thuốc thần bí. Ngươi dám nói như vậy sao? Tốt! Để ta tới học hỏi ngươi về thuốc thần bí thêm một chút!
Càn Kình vô thức giơ tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán, dùng sức ném cảnh tưởng tượng trong đầu ra ngoài. Chuyện này quả nhiên là vô cùng đáng sợ.
- Vậy ngươi thật sự hiểu về ngành thuốc?
Dược bà bà vẫn không cách nào tin tưởng được. Tuổi Càn Kình thực sự quá nhỏ! Với tuổi này, nếu như trở thành dược sư tập sự, đã có thể gọi là rất có thiên phú! Nhưng hắn vừa rồi lại nói về tiêu chuẩn dược sư, mà không phải là tiêu chuẩn của dược sư tập sự.
Càn Kình gãi đầu, lau nước mưa trên tóc:
- Không gọi là hiểu, chỉ học qua một chút.
- Học qua một chút?
Trong ánh mắt Dược bà bà lộ vẻ kỳ quái. Người học qua một chút có thể chỉ dựa vào khứu giác đưa ra phán đoán như vậy? Vậy ta tính là gì?
- Ừ, học qua một chút, không tính là hiểu.
Càn Kình suy nghĩ một chút. Ở trước mặt Á Đương Tư, mình không phải chỉ được tính là học qua một chút sao? Hiểu? So với Á Đương Tư, người tự xưng là dược đại tông sư, khả năng của mình gần như chỉ làm được thuốc thất cấp, sợ rằng cũng chỉ có thể nói là mới vừa nhập môn?
Đôi mắt Dược bà bà liên tục chuyển động, ánh mắt nghi hoặc lướt qua trên người Càn Kình một hồi lâu:
- Sư phụ dạy ngươi về thuốc là ai?
- Á Đương Tư.
- Chưa từng nghe qua.
Dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1226545/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.