Editor: Quân
“Thì ra chuyện là như vậy …”
Tiểu Tạ than một tiếng, đôi mắt trong suốt chuyển hướng sang nhìn ta: “Nói như vậy thì cả mẹ cùng đại ca, nhị tỷ của ta đều do ngươi thay ta chăm sóc sao?”
“A … Không có đâu.” – Cuống quít xua tay. Ta chăm sóc? “Thật ra phải là bọn họ chăm sóc ta mới đúng, ta căn bản là –“
“Bất kể thế nào, ta cũng phải cảm ơn ngươi.” – Nàng khẽ gật đầu với ta, vẻ mặt có chút cô đơn – “Dù sao ta cũng không có cách nào ở bên cạnh phụng dưỡng họ …”
“Ngươi … đừng nói thế …” Làm sống mũi ta cũng cay cay.
“Không sao! Nghe ngươi nói nhiều như vậy, ta đã biết là mọi người trong nhà vẫn nhớ đến ta. Đặc biệt là mẹ, tuy rằng ép buộc ngươi thành chân, nhưng chung quy đều là xuất phát từ lòng quan tâm của một người mẹ dành cho con gái mình nên mới như thế. Còn đại ca nữa, nghe ngươi kể mà ta có cảm giác huynh ấy là người chẳng bao giờ chịu ngồi yên.” Tiểu Tạ cong khóe miệng mỉm cười, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy bụi bận trông cũng điềm đạm xinh tươi hơn.
“Đúng! Đúng! Chẳng giấu gì ngươi, hắn đôi lúc rất dài dòng, nói liên miên không dứt. Mấy lời nói hàng ngày của hắn đều phải có đến tám chín phần mười là làm người ngã trái ngã phải.” Ta kể lại sinh động như thật.
“Vậy sao?” – Nàng cười không ngừng – “Thế còn Nhị tỷ?”
“Nhị tỷ đương nhiên là hình tượng hiền thê lương mẫu điển hình rồi. Lúc trước nghe nói tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tinh-tuong-cong/1616077/quyen-4-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.