Editor: Quân
A, mắt khó chịu quá, ánh sáng trong phòng sao lại chói thế này … khi nào thì …
Đầu đau quá! A … ô … đáng giận.
Vì sao không có người ở bên cạnh chăm sóc ta? Tốt xấu gì ta cũng bị kích thích lớn như vậy a. Những người này thật là bạc tình!
Mặc kệ, cả người vừa đau vừa mỏi, nhắm mắt lại ngủ một lúc đã …
Đợi chút … ta đây là đang ở đâu?
Giật mình, ta bật người ngồi dậy, ngây ngốc nhìn xung quanh một vòng rồi mới nhẹ nhàng thở ra, ngã người xuống giường.
Là phòng ngủ của ta.
… Không đúng!
Nghĩ lại một hồi, tuy rằng lưng ta cơ hồ muốn đứt ra từng mảnh, ta vẫn cố gượng mình ngồi dậy.
Tối hôm qua không phải ta ở thư phòng sao? Bây giờ sao lại …
Hiện tại sao lại an an ổn ổn nằm trên giường trong phòng mình?
Cửa “chi nha” một tiếng mở ra, Bạch Tinh mang theo một cái khay tiến vào.
“Tỉnh?”
“Ừ.” – Nhìn chằm chằm vào thức ăn thơm nức trên bàn, ta không khỏi nuốt xuống một ngụm lớn nước miếng – “Hiện tại là giờ gì?”
“Buổi trưa.”
Bất tri bất giác, ta đã ngủ tới chính ngọ.
“À, có chuyện này … Bạch Tinh …” – Ta sờ sờ gáy, có chút ngượng ngùng hỏi – “Ta làm sao có thể … ngủ ở trong này?” Thấy nàng nhíu mày, ta vội vàng bổ sung. “Đương nhiên ý của ta không phải là ta nên ngủ ở thư phòng, mà là tối hôm qua ta …”
“Ngươi đang ngủ thì gia đưa ngươi về phòng.”
Hả? Ngủ … đang ngủ?
Ông trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tinh-tuong-cong/1616014/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.