Thức giấc sau đêm vận động kịch liệt hôm qua , Phạm Như Nguyệt ngước mắt nhìn gương mặt phóng to trước mặt nàng , tay khẽ chạm vào mũi rê dọc xuống bờ môi mỏng đẹp đẽ kia , cảm nhận được có người đang quấy phá giấc ngủ Nguyễn Hàn Kỳ chụp lấy cái tay đang làm loạn trên gương mặt đưa lên môi hôn nhẹ trong khi đó vẫn nhắm nghiền mắt.
- Ngủ thêm một chút nữa đi.
- Ừm ~.
Nguyễn Hàn Kỳ giọng nói nhựa như kẹo kéo biểu thị vẫn còn rất buồn ngủ. Phạm Như Nguyệt thôi không làm loạn nữa rút sâu vào lòng Hàn Kỳ nhắm mắt lại thϊếp đi. 1h rồi 2h sau hai người mới thức giấc rời giường trời đã gần trưa. Hôm nay chủ nhật không có đi học cô giáo cũng không phải đến trường nên mới có thể ngủ thẳng cẳng đến giờ này.
Dọn bữa sáng lên bàn để ăn trưa là một dĩa cơm chiên dương châu. Phạm Như Nguyệt như ngày đầu ngồi trong lòng cho Hàn Kỳ đút ăn. Cô giáo này ngộ ngộ nha từ lúc có bạn gái liền trở thành học sinh mầm non cần được chăm sóc rồi, người ngoài nhìn vào còn tưởng Hàn Kỳ là cô giáo giữ trẻ nhỏ mất.
- Em ở lại được không chị không muốn xa em đâu.
- Không được đêm qua em đã không về nhà rồi bữa khác em bù cho.
Phạm Như Nguyệt mặt buồn hiu lưu luyến Hàn Kỳ ,nàng từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương nên bây giờ chỉ có Hàn Kỳ là người thân duy nhất nên không nỡ xa rời nếu được nàng rất muốn lúc nào cũng bám dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-xuyen-khong-truy-the-ki/774183/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.