Sáng sớm, mặt trời chưa xuất hiện, Lưu Hoa Nguyệt vận một hắc y đi đến Phượng Nghi Cung.
Đứng trên nóc phòng của hoàn hậu, nàng thấy một thân ảnh đúng dưới sân, mặc võ phục trắng, đeo một đai vải màu đen đang múa võ. Nhìn qua thì không khác gì với võ sư hiện đại. Đó không ai khác chính là Dương Lam Tuyết. Nàng phi thân xuống, lên tiếng:" Tuyết tỷ tỷ có rảnh không?"
Dương Lam Tuyết quay đầu lại, mắt thấy Lưu Hoa Nguyệt vận hắc y, trên mặt đeo thêm sa mỏng, nở nụ cười:" Tất nhiên rồi! Nếu là Nguyệt nhi thì lúc nào tỷ cũng rảnh!"
Bỗng, một nha hoàn bước đến, nha hoàn hành lễ rồi nói:" Hoàng hậu, hoàng thượng sai nô tỳ đưa cho người bức thư này." Cô nhận thư, mở ra đọc, sau đó ném thư xuống đất rồi quát:" Tiện tỳ to gan, ngay cả giả làm hoàng thượng cũng dám! Là ai đã cho ngươi ăn gan hùm mật gấu hả?!"
Gương mặt của nha hoàn kia trở nên trắng bệch, vội quỳ xuống dập đầu:" Hoàng Hậu, nô tỳ không dám! Nô tỳ chỉ nhận bức thư từ một thái giám thôi... Nô tỳ không có mà... Xin hoàng hậu minh xét..."
Lưu Hoa Nguyệt nhìn thấy sắc mặt khó coi của cô thì nhẹ giọng nói:" Tuyết tỷ tỷ, tỷ đừng giận. Để muội đưa nha hoàn này về tra khảo là được, người của muội làm việc rất hiệu quả. Họ nhất định sẽ tra khảo đến khi ả ta hé miệng nói thật mới thôi!"
Nghe vậy, sắc mặt của cô mới dịu đi:" Vậy trăm sự nhờ muội đó Nguyệt nhi!" Nàng giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-vuong-phi/2785938/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.