"Hộc hộc...."
Tiếng thở dốc của hai con người hớt hải trên đường phố đông đúc, phía sau họ là đám học sinh đuổi theo, mặt chúng lăm lăm tức tưởi không có ý định bỏ qua. Hai người luồn lách qua lớp người, rồi Đông Quân đẩy những chiếc thùng ở các cửa hàng bên cạnh để chặn lối đi.
Phải đến khi Đông Quân kéo Huyền Thu vào một con hẻm nhỏ trốn, bên ngoài nghe thấy động tĩnh của đám học sinh kia, chúng bảo ban nhau chia ra tìm rồi lặn mất tăm từ lúc nào không hay.
Đông Quân liếc nhẹ xem xét tình hình rồi mới quay đầu vào thủ thỉ: "Chúng đi rồi."
Vừa dứt lời, Huyền Thu giáng ngay cái bạt tai vào má anh rồi đẩy anh ngã xuống đất, còn mình thì vội né tránh.
"Anh làm cái quái gì ở đây?"
"Anh chỉ vội đi qua, thấy em bị chúng bắt nạt nên anh...
"Im đi, anh đang theo dõi tôi đúng không? Có phải anh muốn hãm hại tôi như anh đã làm với chị tôi. Ba tôi đã kể hết rồi."
Đông Quân cũng không thể giải thích, anh không thể bao biện vì anh không thấy mình xứng đáng, nhưng anh vẫn cố chứng minh mình hoàn toàn không phải kẻ bám đuôi cô bé.
"Thực tình anh không bám đuôi em, hãy tin anh."
"Ha, tin anh?" - Huyền Thu nói với thái độ khinh bỉ. "Tin anh để khiến gia đình
tôi rơi vào hoàn cảnh khốn đốn thế này sao? Xin lỗi nhưng tôi không phải con ngốc.
Vì anh, vì anh mà ba tôi đã phải từ chức để bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-trung-sinh/3732104/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.