"Tốt lắm, nếu đã như vậy, hiện tại ta sẽ nói cho con biết một bí mật. Chuyện này ngoại từ ta cùng Tống Hàm, không một ai biết. Con là Các chủ đời tiếp theo, cho nên có quyền biết chuyện này." Liên Thận thận trọng nói.
Kha Nguyệt không nói gì mà chỉ nhìn Liên Thận, tỏ ý đang đợi ông ta nói tiếp. Thấy đôi mắt đen láy kia nhìn chằm chằm mình, trong đôi mắt đó pha lẫn chút tò mò thì cười nhẹ *Dù sao cũng mới là một tiểu cô nương, tò mò cũng là chuyện thường tình. Nếu không tò mò mới là một điều đáng sợ, như vậy cũng chứng minh, tiểu cô nương này, đối với chức vị Các chủ của mình, không coi trọng cho lắm.*
Kha Nguyệt đương nhiên đoán suy nghĩ hiện tại của Liên Thận. Nên cô mới bày ra dáng vẻ đó, vì cơ bản, một người không biểu hiện vui buồn gì trên gương mặt, mới là người đáng sợ. Cô vừa áp dụng chuyện đó, nhưng đồng thời cũng để cho Liên Thận biết rằng cô vẫn có hỉ nộ ái ố, không phải chuyện gì cũng trầm mặc. Tỷ như vị trí Các chủ kia, nếu Kha Nguyệt tỏ ra hưng phấn, Liên Thận sẽ có đề phòng với cô. Nhưng nếu chuyện đó cô tỏ ra bình tĩnh, còn chuyện Liên Thận vừa nói khiến cô tò mò, chính là cô không quan trọng chức vị Các chủ kia lắm. Như vậy, Liên Thận sẽ buông lỏng cảnh giác đối với cô. Vì Liên Thận là người đa nghi nên Kha Nguyệt mới biểu hiện ra như vậy. Cũng may, nước đi này cô đi đúng rồi, nếu không, chỉ e là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965811/chuong-120.html