Chương trước
Chương sau
Vậy là Kha Nguyệt ở lại Ám Nguyệt điện chuẩn bị cho cuộc tỷ thí tứ đại đế quốc sắp diễn ra. Cách một tháng trước khi cuộc tỷ thí diễn ra Thiệu Huy đến báo với cô một tin rằng năm nay Tiên Các sẽ chọn người đứng đầu cuộc tỷ thí để gia nhập vào Tiên Các. Kha Nguyệt nghe vậy thì nhíu mày, gia nhập Tiên Các sao? Sau đó trong đầu cô bỗng lóe ra một ý nghĩ, khóe miệng cô khẽ nhếch lên thầm nghĩ *Thảo nào họ lại rời cuộc tỷ thí tứ đại đế quốc hẳn nửa năm.* Đáng lẽ ra lúc cô về Lôi Điện, chỉ hai tháng sau đó sẽ diễn ra cuộc tỷ thí tứ đại đế quốc. Nhưng không hiểu sao các đế quốc lại thương nghị, muốn rời hẳn nửa năm. Cộng với những tin gần đây cô nghe được, hẳn là có liên quan đến việc của Tiên Các rồi. Ngay từ đầu, Tiên Các đã nhắm cuộc thi này để chọn người tài. Trong Tiên Các có một quy định, chỉ có thể thu nhận đệ tử vào tháng riêng, nếu không sẽ là bất kính với thần linh. Mà tỷ thí tứ đại đế quốc năm nay không phải là giữa tháng chạp sao. Tỷ thí xong cũng là cuối tháng chạp. Cô không hiểu vì sao đợt này Tiên Các lại phải làm nhưng vậy, nhưng vị trí đứng đầu kia, e rằng lần này cô phải lấy rồi. Thiệu Huy và Vĩ Kỳ đối diện thấy tiểu thư nhà mình cười một cách gian tà thì thầm mặc niệm trong lòng. Không biết ai xui xẻo lại lọt vào tầm nhắm của tiểu thư nhà họ rồi.
Quỷ Các cũng đã được hoàn thành từ một tháng trước, hiện tại người của Quỷ Các cấp bậc thấp nhất chính là đại huyễn sư cấp 5, có mấy người còn đã đạt huyễn vương cấp 1. Vì người của Lan Nhược tỷ và người mà Thiệu Huy chiêu mộ về tất cả những người đó lúc trước đều đã ở mức huyễn sư cấp cao, còn vài người đã là đại huyễn sư. Cho nên thăng cấp như vậy đều là bình thường, còn thêm Huyễn Lực Đan và Tẩy Tủy Đan hỗ trợ nữa. Kha Nguyệt sau hơn nửa năm ở Ám Nguyệt Điện luyện tập, tu luyện cô cũng đã đạt đến huyễn vương cấp 8. Cô bắt đầu có cảm giác phong ấn trong người chuẩn bị được giải. Kha Nguyệt liền biết, chắc hẳn nếu thực lực của cô đạt đến huyễn tôn, phong ấn sẽ được giải. Mà cô không muốn trong cuộc tỷ thí kia gặp bất trắc, vậy nên cô quyết định nói với mọi người cô sẽ bế quan một thời gian ngắn.
Phong Cẩn và mấy người Mộ Dung Tùng Lâm biết Kha Nguyệt muốn bế quan thì liền sai người bảo vệ Ám Nguyệt Điện chặt chẽ, để phòng kẻ gian muốn lấy mạng cô lúc cô bế quan. Kha Nguyệt thì lắc mình vào Ngọc Thạch Ấn tu luyện, cô muốn mình phải đột phá được cấp thần tôn và giải phong ấn. Mà lần này cô cũng đã chuẩn bị chu đáo cho việc giải phong ấn rồi.
Ở bên ngoài mọi người biết tiểu thư của bọn họ bế quan thì thập phần cảnh giác. Đối với tiểu thư, đây là thời điểm dễ bị tổn hại nhất, nên ai ai cũng đề phòng. Chỉ là họ không biết rằng, nơi cô bế quan không phải ở trong phòng mà lại là Ngọc Thạch Ấn, không gian tùy thân của cô, vậy thì còn ai có thể hại cô được đây. Chỉ khổ cho mấy người đó không biết, tâm lý lúc nào cũng căng như dây đàn, không phút nào thả lỏng.
Mà hôm sau Vương Tử Đằng đến, biết được tin này trong lòng đều là một mảng lo lắng. Chuyện phong ấn tầng thứ hai của Phá Vân trong người của Nguyệt Nhi sắp được giải nàng cũng nói cho hắn biết. Lần bế quan này hẳn là Nguyệt Nhi muốn giải phong ấn trước khi tỷ thí tứ đại đế quốc diễn ra. Nhưng mà quá trình giải phong ấn rất thống khổ, không phải ai cũng có thể vượt qua. Hắn lo lắng ngộ nhỡ xảy ra bất trắc gì hắn lại không thể ở bên cạnh nàng giúp đỡ. Nhưng hiện tại nàng đã bế quan, cũng không thể làm phiền nàng, như vậy rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Vậy là Vương Tử Đằng chỉ có thể ngày ngày lo lắng. Khi lên triều, các quan viên đều bị bộ mặt lạnh của Tử Đằng dọa mà không dám thở mạnh. Trong lòng thầm than không biết vạn tuế gia của bọn họ vì sao lại có bộ dáng đáng sợ như vậy, họ ngày ngày nhìn cũng sắp chết ngộp rồi. Có mấy người còn suy đoán chắc hẳn hậu cung làm phiền lòng hoàng thượng vì không có con nối dõi. Liền mạnh dạn dâng tấu mong hoàng thượng tuyển tú, chỉ không ngờ rằng người dâng tấu kia bị Vương Tử Đằng lôi hết những chuyện xấu ông ta làm ra. Một tội lại một tội bị vạch trần sau đó Vương Tử Đằng bãi bỏ chức quan của ông ta, biến làm thường dân.
Vậy là trong triều không ai dám hé răng nửa lời với hoàng thượng về việc tuyển tú nữa. Chỉ thầm cầu mong hoàng thượng lên triều đừng tỏa ra hơi thở chết chóc như vậy. Nhưng cầu mong của họ đều không được đền đáp, một ngày lại một ngày, mà ngày sau mặt hoàng đế còn lạnh hơn ngày trước.
Cuối cùng ngày cánh cửa đóng chặt kia cũng mở ra, nhưng người của Ám Nguyệt Điện chưa kịp vui mừng thì đã lại lâm vào lo lắng. Vì là tiểu thư của bọn họ lúc vừa mở cửa phòng ra là bộ dáng mệt nhọc, y phục còn có chút nhàu nát.Chỉ kịp hỏi bọn họ hôm nay là ngày mấy, đợi bọn họ trả lời xong thì tiểu thư đã ngã xuống bất tỉnh. Khiến người Lôi Điện thật sự lo lắng, không biết tiểu thư gặp vấn đề gì. Phong Cẩn và mấy người Mộ Dung Tùng Lâm nghe tin Kha Nguyệt bất tỉnh thì tức tốc chạy đến Ám Nguyệt Điện.
Vương Tử Đằng cũng đã đến, hôm nay trùng hợp hắn tới Lôi Điện, đang nói chuyện với Phong tiền bối thì nghe Nguyệt Nhi đã bế quan xong. Nhưng nàng vừa ra thì đã ngất xỉu, khiến hắn không kịp nghĩ ngợi mà phi đến Ám Nguyệt Điện. Thấy gương mặt nữ tử mình yêu trắng bệch, chứa đầy mệt nhọc, tim hắn như bị ai bóp lấy.
Phong Cẩn thấy đồ đệ bảo bối của mình thành ra nông nỗi này thì cau mày. Rốt cuộc nha đầu này trong lúc bế quan đã gặp phải chuyện gì mà lại thành ra nông nỗi này? Nhìn sang lang trung đang bắt mạch cho Kha Nguyệt ngoài bộ dáng cau mày là cau mày thì gằn giọng: "Rốt cuộc đồ đệ của ta gặp phải chuyện gì?"
"Bẩm...Bẩm điện chủ, tiểu thư giống như mệt mỏi quá độ mà ngất đi. Lại giống như có gì đó trong người không khống chế được mà ngất đi, nhưng đều không rõ ràng." Lang trung kia sợ hãi nói.
Lúc này Tần Mạc và Cung Kỳ đã tức đến bốc hỏa, cái gì mà không rõ ràng, tiểu sư muội đã ra nông nỗi này mà bọn hắn phải nghe tên lang băm này lảm nhảm: "Rốt cuộc nàng bị làm sao?"
Vương Tử Đằng đứng bên này, nghe lang trung kia nói thì hắn biết tầng phong ấn thứ hai trong người nàng đã được giải. Chuyện này e là muốn giấu Phong tiền bối với mấy người Mộ Dung Tùng Lâm cũng không giấu được nữa rồi. Sau đó hắn khẽ liếc mắt sang Thiệu Huy. Nhìn ánh mắt của sư thúc, hắn biết sư thúc muốn hắn nói với mọi người về chuyện phong ấn trong người của tiểu thư. Thiệu Huy liền lên tiếng: "Điện chủ, tiểu thư như vậy, không nên để nhiều người trong này quấy rầy tiểu thư ạ. Thuộc hạ tin tiểu thư hẳn chỉ là mệt nhọc quá độ mà thôi."
Dù câu nói rất bình thường nhưng Phong Cẩn hiểu ra, trong này còn có chuyện gì đó. Biết Thiệu Huy cố tình muốn đuổi bớt người đi, Phong Cẩn liền mở miệng nói: "Vậy các ngươi lui xuống bớt đi, ta cùng các thiếu chủ sẽ ở lại."
Mọi người nghe vậy dù có muốn ở lại cũng không được, liền cung kính rời khỏi. Sau khi mọi người đã đi, Phong Cẩn mới hỏi Thiệu Huy: "Rốt cuộc là có chuyện gì giấu ta?"
Vương Tử Đằng từ nãy đến giờ vẫn không quan tâm mà đi thẳng đến bên giường của Kha Nguyệt, rất tự nhiên mà ngồi xuống, bắt mạch cho nàng. Sau khi bắt mạch xong hắn rất ngạc nhiên vì cơ bản huyễn lực trong người của nàng mặc dù còn hỗn loạn nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Lang trung đương nhiên không thể hiểu được mấy việc này nên hắn nói thế thì không thể trách hắn ta được. Sau đó mới nghe được Phong tiền bối hỏi câu kia.
Thiệu Huy kể chuyện trong người Kha Nguyệt chứa đựng nguồn lực Phá Vân cho mấy người Phong Cẩn nghe. Nghe xong không ai thốt nên lời, hóa ra nguồn lực bao người tìm kiếm lại nằm trong người Kha Nguyệt. Giờ nhìn nàng như vậy, trong lòng họ ai cũng không được thoải mái. Phá Vân là nguồn lực mạnh mẽ, nhưng chính vì nó mạnh mẽ như vậy nên người muốn sở hữu nó cũng phải trải qua những điều mà người thường không thể chịu đựng được. Hiện giờ trong người Tiểu Nguyệt có phong ấn này, không giải cũng mất mạng mà giải cũng có thể mất mạng. Bọn họ đều thở dài trong lòng, chỉ mong Kha Nguyệt mạnh mẽ để không bị nguồn lực này đánh bại.
Vương Tử Đằng thấy mọi người nghe xong, ánh mắt không phải vui mừng mà là lo lắng thì cũng thầm thở phào. Họ là thật lòng lo lắng cho Nguyệt Nhi, không vì trong người Nguyệt Nhi có phong ấn Phá Vân mà nảy lòng tham. Thật không phụ lòng Nguyệt Nhi đối tốt với họ. Sau đó hắn mới nói: "Nguyệt Nhi đã làm rất tốt, nàng đã trấn áp được huyễn lực nổi loạn trong người rồi. Phong điện chủ và các thiếu chủ yên tâm, nàng rất mạnh mẽ. Ta tin nàng có thể chinh phục được Phá Vân này."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.