Kha Nguyệt mấy ngày nay đều là ở lại Lưu Ly Phường tu luyện. Cũng tiện thể đưa Tiểu Ngọc ra bên ngoài chơi. Với thực lực của cô hiện tại, vốn có thể đưa Tiểu Ngọc ra ngoài từ lâu, nhưng vì có nhiều chuyện, nên cô mới để Tiểu Ngọc ở yên trong Ngọc Thạch Ấn. Tiểu Ngọc được ra ngoài thì vui mừng, ngó đông ngó tây, hết sờ cái nọ lại sờ cái kia. Kha Nguyệt thấy con bé vui vẻ thì cô cũng vui vẻ theo, sau đó nói mấy người Dạ Tuyết dẫn con bé đi ra ngoài dạo chơi. Còn đặc biệt may cho Tiểu Ngọc mấy bộ y phục. Tiểu Ngọc thấy đều là hưng phấn không thôi.
Hôm nay như thường lệ, Kha Nguyệt đang tu luyện thì Tiểu Ngọc chạy vào, xà vào lòng cô, hưng phấn nói: "Cô cô, ngoài kia thật vui vẻ nha, Tiểu Ngọc rất thích thú."
"Tiểu Ngọc vui là tốt rồi, nhưng mà không nên ham vui quá. Nhỡ người ta bắt mất Tiểu Ngọc đi, thì cô cô biết làm thế nào?" Kha Nguyệt lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán cô bé, nhẹ giọng trách cứ.
"Cô cô yên tâm, dù Tiểu Ngọc bị bắt mất, nhưng nếu cô cô triệu hồi, Tiểu Ngọc liền quay về Ngọc Thạch Ấn, cho nên sẽ không có chuyện gì xảy ra." Tiểu Ngọc nháy mắt nói.
"Vậy sao, nếu thế thì đúng là con sẽ không có chuyện gì rồi." Kha Nguyệt cười nói.
"Đúng rồi, mấy hôm nay con ham nhưỡng rượu và đi chơi cho nên quên mất nói với cô cô một chuyện." Tiểu Ngọc thần bí nói.
"Con nói đi." Kha Nguyệt cũng nghiêm túc lắng nghe xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965765/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.