Kha Nguyệt cũng nhanh chóng lách người, tay cô đưa lên, lúc tránh được thì người áo lam kia, cũng đã ngay cạnh cô. Bàn tay đang nắm của cô mở ra, rơi ra một cây kim.
Mọi người đều hốt hoảng, ngay cả người áo lam kia cũng không ngờ rằng Kha Nguyệt có thể bắt lấy ám khí của hắn.
Kha Nguyệt nhếch môi: "Nếu đồ đệ của Trương điện chủ đã có ý đồ chơi xấu, vậy thì Nguyệt Nguyệt ta đây xin hầu." Ánh mắt cô thay đổi trong chốc lát, sắc lạnh nhìn nam tử kia.
Cô liền chuyển sang công kích hắn. Tên áo lam cũng không phải dạng vừa, liền đánh lại cô. Hai người đánh nhau, sau mười mấy chiêu, tên kia bị Kha Nguyệt đạp trúng ngực, khóe miệng có ra một ít máu. Hắn lúc này đã thật sự nổi giận, cây quạt trong tay hắn đã biến thành một đôi dao sắc bén, bắn về phía Kha Nguyệt.
Kha Nguyệt né người, tay bắt lấy một cây dao, rồi dùng bộ pháp Phiêu Miêu đến cạnh tên kia, con dao đã nằm ngay ngắn trên cổ hắn. Tên kia thấy vậy thì biết hắn đã thua rồi. Nhưng lúc nãy sư phụ đã nói hắn, bằng mọi cách phải giết được nàng. Tay hắn nhẹ nhàng đặt lên cái đai ngang eo, ấn một cái, một kim châm cắm thẳng vào bụng Kha Nguyệt.
Cô cũng có cảm giác cái gì đó đâm vào người mình, vì vậy, cô dùng một chưởng đánh bay tên kia ra khỏi lôi đài. Mọi người có lẽ không nhìn rõ, nhưng Vương Tử Đằng bên này nhìn rất rõ, mũi kim kia cắm vào người Kha Nguyệt. Hắn lúc đó sơ suất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/965724/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.