Linh cô nghe Vô Ưu thần y nói vậy cũng thở dài. Cũng may là con bé bình an vô sự, không thì bà không biết phải đối mặt với tỉ tỉ mình như thế nào. Lúc nghĩ rằng con bé đã mất, bà liền về đầm Hắc Ám này và nghĩ rằng không bao giờ ra ngoài nữa. Đây chính là sự trừng phạt dành cho bà khi bà không bảo vệ được Tiểu Nguyệt. Bà định sống trong khu đầm lầy này cho đến khi chết, nhưng cũng may, ông trời cho bà được gặp lại Tiểu Nguyệt. Mọi người cứ nghĩ rằng ở đầm Hắc Ám này cũng không sao, cùng lắm chỉ không giao du với người bên ngoài. Nhưng có ai hiểu được ở lâu trong đầm Hắc Ám, một nơi lạnh lẽo, còn có khí độc quấn thân mỗi ngày. Dù không khiến bà chết ngay nhưng cũng từ từ tra tấn bà.
Kha Nguyệt thấy Linh cô thở dài, cũng không biết nói gì. Chỉ chậm rãi đưa tay sang bắt mạch cho Linh cô. Trong đầm lầy kia có chướng khí độc, dù không nặng, nhưng cũng đủ khiến cho Linh cô mệt mỏi, người nào vào đó ít ngày thì không sao, còn Linh cô ở trong đó đã lâu, ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Bắt mạch cho Linh cô xong, Kha Nguyệt liền trực tiếp nấu thuốc. Độc này đối với Kha Nguyệt thì không là gì cả. Khi mọi người thấy Kha Nguyệt bắt mạch cho Linh cô xong thì lập tức nấu thuốc đều không lên tiếng. Ai cũng biết rằng trong đầm có độc, và hiện Kha Nguyệt đang nấu thuốc giải độc cho Linh cô.
Linh cô nhìn Kha Nguyệt bận rộn nấu thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-nu-vuong/237770/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.