Trên đường, anh vừa lái xe vừa tức giận lẩm bẩm
"Chết tiệt, cô ta không có ở nhà thì chắc là ở bệnh viện rồi, nhưng bệnh viện nào?"
Anh cứ thế lái xe đi lục khắp các bệnh viện gần đó đến mức điên loạn
Tối, Tinh Nhiên ngồi dậy trên giường thở dài vui mừng
"Tốt quá, có lẽ mình khỏe hơn rồi"
"Rầm"
Đột nhiên một tiếng "rầm" lớn vang lên, anh đập cửa vào khiến cô giật mình quay lại nhìn.
Tước Thần nhìn cô thở dốc rồi nghiến răng đi lại gần, cô nhìn anh mở to mắt hết cỡ bật sợ hãi lấp mấp nói
"Anh...anh...tại sao anh biết tôi đang ở đây?"
Anh nhíu mày, mồ hôi nhễ nhãi từ trán anh rơi xuống
"Hừ, cho dù có lục cả thành phố tôi cũng sẽ tìm được cô"
Cô chợt hỏi
"Nhưng sao anh biết tôi ở đây?"
Anh lãng tránh câu hỏi của cô rồi hỏi nhạt
"Khỏe chưa hả?"
Cô gật đầu
"Tốt hơn rồi"
Anh khuỵu chân xuống đất ngang với giường rồi sờ trán cô một cách nhẹ nhàng, cô bật ngạc nhiên nhìn anh rồi anh buông tay ra nói
"Nếu khỏe hơn rồi thì theo tôi về nhà đi"
Cô gật gượng
"À...ừm"
( Gì vậy? Lúc nãy tự dưng anh ta dịu dàng hẳn)
Hai người vừa đi ra dãy hàng lang bệnh viện thì Khiết Tường chợt đi vào ngạc nhiên nhìn hai người.
"Ơ Quân Tổng"
Cô chợt gọi, anh nhìn cô rồi mỉm cười hỏi
"Cô hết bệnh rồi à?"
Cô gật nhẹ đầu mỉm cười
"Vâng, tất cả là nhờ Quân Tổng đã chăm sóc tôi cả đêm qua ở bệnh viện, tôi phải cảm ơn anh một lần nữa"
Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cua-mui-huong/186952/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.