Duy Đức Sâm mặc kệ tất cả, lao về phía vực hải, trong mắt hắn, tính mạng của mẫu thân, tộc nhân so với Thạch Nham thì quý trọng hơn nhiều!
Thạch Nham thì thân ảnh khẽ động, biến mất khỏi khu vực này, trong nháy mắt đã rơi vào Lục Lăng tinh địa, đứng bên ngoài Hắc Giác tinh, đại bản doanh của Ngự Thần minh.
Đại địa của Hắc Giác tinh có màu đen xì, bên ngoài tinh thần phủ kín đầm lầy, vực sâu, khí độc, hoàn cảnh tự nhiên cực kỳ ác liệt, phàm nhân bình thường ít có thể sinh tồn.
Nhưng mà, năng lượng ở trên tinh thần này lại cực kỳ dư thừa, có rất nhiều thiên tài địa bảo trân quý, thí dụ như hắc diệu thạch, mỏ vàng đen, đủ loại kì tài để tu luyện, còn có rất nhiều thực vật hoa cỏ, cũng toàn bộ đều là vật vô giá.
Càng có khí độc lượn lờ, đầm lầy kịch độc, vực sâu thần bí thì thường thường kì vật cũng càng nhiều.
Chính vì vậy, Hắc Giác tinh ngược lại là nơi được võ giả đẳng cấp cao của Hỏa Vũ tinh vực ưu ái, rất nhiều đại gia tộc của tinh vực này lựa chọn Hắc Giác tinh làm bản doanh.
Đứng trên đỉnh cự phong của Hắc Giác tinh, nhìn cung điện tinh mỹ xung quanh, Thạch Nham híp mắt, bỗng nhiên khoanh chân ngồi xuống, mắt hướng lên tinh hải u ám thần bí.
Dưới chân hắn chính là đại địa thương mang của Hắc Giác tinh, trải rộng đầm lầy, các loại độc trùng độc vật hoành hành.
Hai mắt hắn chậm rãi khép kính thần thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-than/2245237/chuong-1321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.