“Giờ thì bệ hạ có thể yên tâm rồi.” Nhã tiên sinh đưa tay đỡ nam tử đầu bạc kia, thì ra cái vị từng nhiều lần lui tới Đại Lương, tự xưng sứ giả này, lại chính là Giáo hoàng.
Nhã tiên sinh: “Mặc dù giữa chừng xảy ra vô số sai lệch, nhưng kết quả cuối cùng dẫu sao cũng không lãng phí thời gian và tinh lực ngài bỏ ra ở đây.”
Giáo hoàng chăm chú nhìn đàn hải quái dữ tợn trên biển xanh, trên mặt là sự yên lặng vô bi vô hỉ, giống như chẳng những không hân hoan, còn có vài phần thương xót sầu muộn không nói thành lời.
“Kết luận còn quá sớm.” Giáo hoàng nói, “Vận mệnh là một thứ rất huyền diệu, vận mệnh của một người còn không thể đoán trước, huống chi là một quốc gia? Đó đại khái là việc chỉ có thần linh mới biết.”
Nhã tiên sinh: “Thí dụ như tên ngu xuẩn Gia Lai Huỳnh Hoặc lại không nhịn được mà tiết lộ sớm việc đó cho Cố Quân sao?”
Gia Lai Huỳnh Hoặc quá hận Cố Quân người cuối cùng của Cố gia, trong cả sinh mệnh hắn ngoài nỗi oán hận này ra thì không còn lại gì nữa, hắn đã sớm bỏ xuống tôn nghiêm của Lang vương, thành một con chó điên, không hề có cái nhìn đại cục, đối với hắn, chỉ cần có thể tấn công Cố Quân, phá hoại bộ thự của ai cũng mặc kệ. Thế nhưng, họ không thể không hợp tác với con chó điên này, thù hận giữa mười tám bộ và Trung Nguyên nhiều thế hệ dây dưa quá sâu, thế lực của thần nữ năm đó ở lại kinh thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-priest/1343742/quyen-3-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.