Trường Canh rốt cuộc vẫn chạy theo: “Nghĩa phụ khoan đã!”
Cố Quân đã lên ngựa, ở trên cao quay đầu lại nhìn y một cái, chiến mã cũng nôn nóng bất an như chủ nhân, cho dù dây cương bị kéo, vẫn đi qua đi lại tại chỗ.
Huyết sắc trên mặt Trường Canh phảng phất đều dính trên lòng bàn tay và cổ tay áo, trông y hệt như một hình người vẽ theo lối bạch miêu (1) trên giấy.
Thần sắc y gần như hờ hững, phảng phất đeo thêm một lớp mặt nạ trên gương mặt ban nãy đau đớn cực kỳ, ngắt từng chữ nói: “Vạn nhất Hoắc bá không áp chế được Đàm tướng quân, nghĩa phụ vào kinh lúc này, chắc chắn sẽ dẫn lửa thiêu thân.”
Cố Quân hơi nhướng mày, định nói gì đó, Trường Canh lại cắt ngang trước một bước.
“Con biết, cho dù dẫn lửa thiêu thân, người cũng không thể không vào kinh, bởi vì Ngự lâm quân ngăn không được Bắc đại doanh, trước mắt trừ nghĩa phụ ra thì không ai kiềm được Đàm tướng quân, kinh thành một khi binh biến rối ren, hậu quả không thể lường được,” Trường Canh hít sâu một hơi, kế đó chìa ra một bàn tay loang lổ máu, “Chỉ là, vạn nhất Hoàng thượng giam người lại, tướng lĩnh tứ phương tất nhiên hoang mang, sợ sinh tai họa, con cần nghĩa phụ để lại cho con một tín vật có thể tạm thời trấn an lòng người.”
Trên mặt Cố Quân thoáng qua vẻ kinh ngạc, đứa trẻ ban nãy còn khiến y vạn phần phiền lòng đột nhiên trở nên xa lạ hẳn.
Mỗi người đều có rất nhiều tướng mạo, giống như có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-priest/1343741/quyen-3-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.