Chân Chính và Giả Tấn Xuyên nhảy xuống xe ở trạm địa phủ.
“Người quen? Chân gia các cậu quen biết thật rộng. Ngay cả bên này cũng có người quen.” Giả Tấn Xuyên nhớ vừa rồi Chân Chính nói đến đây tìm người quen.
“Không, cậu cũng biết.” Chân Chính kéo tay y đi tới trước.
“Tôi cũng biết.” Không phải chứ? Trước kia y ‘kính sợ’ quỷ thần như thế, sao có người quen ở bên này được? Lẽ nào… là mẹ y?!
Giả Tấn Xuyên chìm trong suy đoán, hoàn toàn không cự tuyệt Chân Chính kéo tay mình. Có lẽ, y đã quen rồi.
Địa phủ hoàn toàn khác với Giả Tấn Xuyên tưởng tượng, không hề có đại điện cổ đại âm trầm khủng bố như trong phim, căn bản là tòa nhà cao hiện đại hóa.
Trước cửa địa phủ, thỉnh thoảng có hộ vệ đi tới lui tuần tra. Tính ra bên trong cũng thủ vệ nghiêm ngặt.
“Không tệ! Bên trong còn có hệ thống an toàn tiên tiến nhất.” Chân Chính cứng mặt nói.
“A?!! Không phải chứ?! Hiện tại quỷ cũng hiện đại hóa như thế?!”
Thấy Giả Tấn Xuyên kinh ngạc, Chân Chính trợn trắng mắt: “Quỷ chẳng qua là người chết thôi. Cậu cho rằng những khoa học gia đó đi đâu hết rồi? Nếu có thể cống hiến ở nhân gian, xuống đây không thể tiếp tục phát huy sao?”
“Ồ, có lý!” Giả Tấn Xuyên bừng tỉnh đại ngộ: “Vậy chúng ta làm sao?”
“Tìm người quen dẫn qua.” Chân Chính nói xong, lấy di động ấn vài cái, điện thoại kết nối: “Này, tôi đến rồi.”
Không đến ba phút, trong cửa thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-pha-lang-hong-y-qua/2972477/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.