Vì vậy khi Tiểu Thanh đến thì làm ra vẻ vô ý xuất hiện, khát khao có thể nói chuyện thật nhiều với y, cho dù vài câu cũng tốt, chỉ cần đôi mắt thâm thúy sáng sủa kia liếc mắt nhìn hắn, hoặc cho hắn một nụ cười, hắn liền vạn phần vui vẻ, có lẽ Tiểu Thanh không biết, không có mệnh lệnh của hắn, sao y có thể dễ dàng ra vào Trích Tinh Lâu như vậy? Hắn vì y lo lắng như vậy, đổi lại được điều gì? Là lừa gạt không cách nào tha thứ.
Giữa trận chiến đêm đó, trường kiếm đâm về phía y sắc bén quyết liệt, từng kiếm từng kiếm mang sát khí không chút do dự nào, hắn hoàn toàn không nghĩ tới kia là người hắn luôn tâm niệm, thẳng đến khi Tiểu Phi buột miệng hô lên, chưởng hắn đánh ra không cách nào thu hồi, chưởng đánh vào ngực Tiểu Thanh chẳng khác nào đánh vào ngực hắn, khiến hắn đau đớn thấu tim gan.
Biết trong lòng Tiểu Thanh chỉ có đứa ngốc kia, Liễu Hâm Phong chẳng bao giờ viễn tưởng có thể được lưu lại một phần trong lòng y, nhưng lưỡi kiếm vô tình này khiến Liễu Hâm Phong hiểu được bản thân không chỉ không hề có một vị trí nào, thậm chí sự hiện hữu của hắn chỉ để lợi dụng và lừa dối.
Đêm đó hắn túm tóc Tiểu Thanh chỉ hỏi một câu, ngươi có yêu ta không?
Đối phương lại cho hắn một câu trả lời khiến hắn rơi vào hầm băng.
Yêu ngươi? Nếu không phải vì trà trộn vào Trích Tinh Lâu để quen thuộc địa hình, ta căn bản cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280405/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.