“Dừng tay!!”
Mộ Dung Tĩnh làm sao cũng không nghĩ tới thiếu niên vốn đã hấp hối này lại đột nhiên nhạy bén ác liệt như vậy, đôi mắt y lúc này lấp lánh lãnh ý và sát khí mãnh liệt, cho hắn biết nếu bây giờ mình không lùi ra phía sau, chiếc ngân trâm này nhất định sẽ không lưu tình đâm xuống.
Không dám đem mạng Tiểu Phi đánh cược, Mộ Dung Tĩnh ý bảo toàn bộ mọi người tránh ra, hắn cười lạnh nói, “Quả nhiên là sát thủ không chút tâm can nào, còn mệt Tiểu Phi cầu tình cho ngươi như vậy.”
Tiểu Thanh lạnh lùng nói, “Ta không giống ngươi, lại có thể coi một đứa ngốc như bảo bối!” Y liếc mắt nhìn Liễu đại ca chế giễu nói, “Ngu xuẩn, lần sau ngươi phải nhớ đánh gãy cả hai tay hai chân của phạm nhân! Tránh ra!”
Sắc mặt Tĩnh khẩn trương khiến ta bất an, ta rất muốn nói cho hắn biết không cần lo lắng, tuy rằng bị Tiểu Thanh siết chặt rất khổ cực, nhưng trong lòng lại không sợ, ta biết Tiểu Thanh hắn sẽ không thực sự giết ta.
Ta bị Tiểu Thanh kéo ra ngoài thạch lao, cánh tay đang giữ cổ ta dời xuống bên hông, thả người vút qua nóc phòng, nhảy vài cái liền rời khỏi Trích Tinh lâu, càng chạy càng xa.
Ra khỏi Trích Tinh Lâu, tay đang chế trụ ta của Tiểu Thanh buông lỏng ra, nhưng chân vẫn không chạm đất chạy gấp về phía trước, ta chỉ nghe tiếng gió vù vù bên tai, ngực lại càng thêm ngạc nhiên nghi ngờ, sao Tiểu Thanh đột nhiên trở nên nhanh nhẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-nhan-vo-xa/2280398/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.