Chuyển ngữ: Mờ Mờ
Chất ổn định của Jofasa đã biến mất rồi.
Sau khi Lâm Thù nhìn ngó một vòng xung quanh, anh lập tức cầm điện thoại ở đầu giường gọi xuống quầy lễ tân: “Chào cô, tôi là khách thuê ở phòng 203, chỗ tôi bị mất đồ, xin hỏi lúc tôi ra ngoài có ai vào phòng quét dọn hay không?”
Lễ tân nhanh chóng trả lời: “Anh là khách thuê ở phòng 203 sao? Ồ, là thế này, đứa nhỏ nhà anh vừa đến chỗ chúng tôi nói là người lớn trong nhà đi công việc mà sơ ý bỏ lại cậu ấy ở ngoài, kêu chúng tôi đưa thẻ phòng cho cậu ấy. Tôi nhớ mang máng anh đi chung với một người nữa, hai người có dẫn theo cậu bé này thật, cho nên chúng tôi đã đưa thẻ phòng cho cậu ấy mượn rồi… Cậu bạn nhỏ, anh của em về rồi, em định đi đâu thế? Cậu bạn nhỏ!”
Đầu dây bên kia điện thoại, cô nhân viên tiếp tân đang giải thích với Lâm Thù thì đúng lúc nhìn thấy đứa bé mượn thẻ phòng đi xuống từ trên lầu. Hình như thằng nhóc phát hiện ra cô đang nói chuyện với ai nên không nói không rằng cắm đầu chạy thẳng ra cửa chính khách sạn.
Nghe tới đây, Lâm Thù lập tức đoán ra được mọi chuyện, anh bỏ điện thoại xuống, kéo Jofasa lao ra ngoài.
Phòng bọn họ phải quẹo hai tầng mới xuống tới lầu một, đợi khi hai người chạy đến cửa Dylan thì đã bỏ trốn từ lâu rồi.
Lâm Thù nhìn xung quanh một lát, sau đó hỏi thăm người qua đường có thấy một thằng nhóc choai choai ở gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474432/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.