Editor: Mờ Mờ
Dylan ngủ không sâu lắm, cậu ta nghe thấy bên ngoài có người đi vào thì lập tức mở mắt ra.
Lâm Thù bế anh chàng khó tính kia đi vào.
Không gian trong buồng xe nhỏ hẹp, một người đi đứng cũng không tiện, nhưng động tác của Lâm Thù rất dịu dàng, không hề va vấp bất cứ vật gì. Jofasa cuộn mình trong lòng anh ngủ thiếp đi, khóe mắt hơi đỏ lên.
Lâm Thù bế hắn lên giường, ra dấu kêu Dylan im lặng, sau đó chỉnh lại tóc cho Jofasa để hắn đừng đè lên, cuối cùng đắp kín chăn, một mình ngồi dựa vào khe hở giữa chân giường với bức tường, đắp chiếc áo khoác trước đó Jofasa đã mặc.
Giường không lớn, bình thường anh và Jofasa đã đủ nằm, ba người chen chúc thì rất chật chội, anh sợ Jofasa ngủ không ngon.
Dylan dùng khẩu hình, quơ quơ tay ý bảo mình không cần ngủ trên giường, Lâm Thù xua tay kêu cậu ta đừng nhúc nhích, tắt đèn nhắm mắt ngủ.
…
Vaughn được cho phép, bèn bưng cà phê vào phòng.
Cậu ta không dám ngẩng đầu lên, dạo này cấp trên Faigel của cậu ta rất cáu kỉnh, từ lao công dọn vệ sinh, đến các quan lại trong Nghị sự các, chỉ cần y tóm được sơ hở thì sẽ bị mắng té tát.
Cậu ta bước đến trước màn hình chiếu thật to ở giữa phòng, ánh đèn màu xanh nước biển bao trùm lấy cấp trên của cậu ta, cậu ta chỉ có thể nhìn thấy một bóng người cao gầy đứng ngược sáng.
Faigel không quay đầu lại, tay trái bưng tách cà phê, hỏi nhân viên dưới màn hình:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474428/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.