Editor: Mờ Mờ
Lâm Thù giúp Dylan chôn cất em gái cậu ta, đứa bé ấy rất nhỏ, không cần phải đào đất sâu. Anh chất mấy cục đá xung quanh làm dấu để tiện cho sau này Dylan quay về tìm cô bé.
Anh quyết định dẫn đứa nhỏ này lên đường, khi nào đến trụ sở của phe phản loạn ở thành phố hay thị trấn khác thì anh sẽ gửi đứa nhỏ này cho bọn họ.
Tất nhiên Dylan không có dị nghị gì, một mình cậu ta rất khó tìm được khu dân cư, người lạ thì không chịu giúp đỡ cậu ta, gặp được Lâm Thù bằng lòng giúp đỡ cậu ta đã là may mắn lắm rồi.
Jofasa lên xe ngồi, hắn không để ý người ngoài, cứ ngồi đó cầm cục rubik lên tiếp tục chơi một mình.
Phòng khách trên xe rất nhỏ, cái ghế sô pha Jofasa đang ngồi thì khá lớn, vì ghế để dựa theo cửa xe nên thành ra là ghế đơn cho một người ngồi.
Dylan là con nít, thấy bên cạnh Jofasa có chỗ trống thì định vào đó ngồi, chừa lại hàng ghế ở trên cho Lâm Thù. Nhưng cậu ta vừa bước đến thì đã thấy người đàn ông thờ ơ này liếc cậu ta một lượt từ trên xuống dưới, dùng chất giọng đẹp đẽ nói với cậu ta: “Tránh xa tôi ra.”
Câu nói này thốt lên một cách gọn lỏn trôi chảy.
Dylan lập tức khựng lại, đầu cúi thấp đến nỗi sắp cắm vào trong cổ.
“Em đừng quan tâm hắn.” Lâm Thù xoa đầu Dylan, luồn hai tay qua nách Dylan bế cậu ta lên ghế đơn. Sau đó anh lấy hộp y tế bình thường ra, nửa ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474427/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.