Editor: Mờ Mờ
Lâm Thù chạy một chuyến đến phố mua sắm trong trung tâm thành phố, trên đường đi xử lý ba tên móc túi muốn trộm tiền của anh.
Vốn dĩ mấy hôm nay đã nghèo tới nỗi sắp phải rút tiền cưới vợ, ngày hôm qua hối lộ gã cảnh sát kia anh đã suýt mất cả nửa cái mạng, bây giờ còn có người muốn dòm ngó ví tiền của anh.
Quay về công ty Enoch, đầu tiên anh thay áo khoác ra, rửa tay sạch sẽ sau đó mới chuẩn bị đi thăm Jofasa.
Ngoài cửa phòng của Jofasa, anh nhìn thấy một cô gái mặc váy trắng, để tóc dài màu hạt dẻ, giày gót nhọn màu trắng cao cỡ bảy xăng-ti-mét. Cô gái kia quay đầu lại, gương mặt trang điểm tinh tế, cách ăn mặc và hành động của cô ta toát lên sự nhã nhặn xinh đẹp của những người phụ nữ thành công trong thành phố, chẳng có ai nhìn nhầm cô ta thành dân thường dưới đáy xã hội.
“Hôm nay nhìn em như thế nào?” Cô gái híp mắt hỏi.
Lâm Thù xách túi mua hàng ở trung tâm thương mại đi tới cửa, qua loa gật đầu, anh chẳng muốn dính líu gì đến Lydia: “Đẹp lắm, em đổi phong cách mới làm anh suýt chút nữa nhận không ra.”
“Phong cách trước đó nhìn hổ báo quá, ai lại chọn em ra tay chứ.” Lydia vén tóc: “Hôm nay ra đường còn có người táy máy tay chân nữa kìa, đúng là trải nghiệm hiếm có.”
“Ừm ừm, đỉnh lắm.” Lâm Thù mở cửa, sau cửa là một căn phòng trắng toát, ở giữa là một cabin chữa bệnh lớn cỡ bằng cái giường, tấm kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sarah/474421/chuong-10.html