Mãi đến lúc hi sinh năm hai mươi hai tuổi, Thịnh Vũ chỉ mặc quân phục đúng một lần ấy.
Một ít chiến sĩ sau khi hi sinh sẽ được chiến hữu giúp mặc quân phục vào, trong lễ tang còn được phủ quốc kỳ lên.
Nhưng Thịnh Vũ không có đãi ngộ này.
Cũng không phải do chiến hữu không có trách nhiệm, mà là do cậu hi sinh quá mức oanh liệt. Trong lúc truy lùng bọn buôn bán vũ khí đạn dược, Thịnh Vũ và binh trinh sát đứng top đầu được phái đi làm nhiệm vụ. Nháy mắt kho đạn dược bị cháy, cậu đang từ khu trung tâm định trở về báo cáo địa hình.
Lúc Tần Lê và những chiến hữu khác đuổi tới thì kho đạn dược đã thành một biển lửa, trên mặt đất còn có thể nhìn thấy lác đác mảnh vụn của cơ thể bị thiêu cháy.
Một tổ binh trinh sát có bảy người ấy, không một ai còn sống, ngay cả di thể cũng khó lòng gom được đầy đủ.
Thịnh Vũ không có quá nhiều ấn tượng với vụ nổ, sinh mệnh dường như biến mất trong khoảnh khắc, ngay cả hồi ức về đau đớn cũng gần như mơ hồ.
Trong đầu cậu chỉ có một ý niệm cuối cùng, chính là lẻn vào tầng cao nhất, đánh úp tay súng bắn tỉa đang tập kích ở đó.
Khoảng thời gian tám năm bất tri bất giác mà trôi qua, lúc tỉnh lại trong một thân thể hoàn toàn xa lạ dường như mới chỉ trôi qua vài phút.
Cậu nằm trong bệnh viện, mang mặt nạ oxi, trên người có không ít dây cắm chằng chịt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-thanh-lai-bai/3119155/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.