Nguyên Hạo không trả lời, lại dẫn Địch Thanh và Phi Tuyết quanh quanh quẹo quẹo đi thời gian khoảng một nén nhang.
Địch Thanh lấy làm lạ sự rộng lớn của con đường bí mật dưới lòng đất này. Thầm nghĩ năm đó khi Đức Minh còn, là xây dựng Hưng Châu, Nguyên Hạo đổi chỗ này thành phủ Hưng Khánh. Dựa theo tính cách của Nguyên Hạo, không nên xây dựng con đường bí mật dưới hoàng cung này. Nói như vậy, chỗ này phải là Đức Minh xây nên.
Lúc đó Đức Minh cha của Nguyên Hạo vẫn cẩn trọng tạo căn cơ vương quốc, dưới ghế rồng lắp đặt con đường bí mật chạy trốn có thể nói là bị ép bất đắc dĩ.
Con đường bí mật sâu kín, không biết thổn thức bao nhiều chuyện cũ. Đức Minh không ngờ con đường bí mật này có thể cứu một mạng con trai lão. Có lẽ nói, cho dù có con đường bí mật này, cũng chưa chắc có thể cứu được tính mạng con trai lão.
Tiếng bước chân Nguyên Hạo càng ngày càng nặng, tiếng thở dốc càng ngày càng thô...
Quân vương nhìn bốn phương tám hướng bằng nửa con mắt, giết người như ma quỷ này, từ góc độ Địch Thanh mà nói, đã có chút bi ai đáng thương. Người này vọng tưởng muốn thâu tóm tất cả trong tay, nhưng cuối cùng không nắm bắt được gì.
Lúc Địch Thanh nghĩ tới đây, cổ tay mình vẫn bị Nguyên Hạo nắm giữ trên tay, trong lòng không biết cảm thụ gì.
Tận đầu phía trước, cuối cùng hiện ra cửa đá nặng nề, Nguyên Hạo liền mở cửa đá phía trước, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902916/quyen-3-chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.