Ánh mắt Da Luật Hỉ Tôn lóe lên, đáp:
- Ngột Tốt thật nghĩ như vậy, vậy đó là chuyện may mắn của thiên hạ.
Mọi người nghe được lời nói này, đều thở phào nhẹ nhõm, cho dù thần Hạ cũng như vậy.
Phải biết nước Hạ và triều Tống giao chiến nhiều năm, triều Tống tuy hao binh tổn tướng, nhưng nước Hạ cũng tổn thất không bù đắp được. Mấy năm nay các trận đánh tây bắc sớm ngừng, nước Hạ không thể thông thương với triều Tống, đồ thường dụng trong nước đều đã khan hiếm, bá tính cũng rất oán hận. Thắng lợi tuy có đạt được, nhưng vẫn không bằng lợi ích lớn của kinh tế thương mại. Ngoại trừ số rất ít võ tướng hy vọng lấy chiến công tấn chức ra, trong văn thần ngoại trừ Trương Nguyên, cả triều có thể nói là không muốn khai chiến cũng nhiều.
Lúc này Trương Nguyên đã chết, Trung thư lệnh luôn kêu gọi thống nhất thiên hạ đó không còn nữa. Xem ra Nguyên Hạo cũng chuẩn bị thay đổi dây đàn, đổi kế sách.
Không khí ủ dột giữa điện hơi pha loãng, Nguyên Hạo thấy thế, mỉm cười nói:
- Nói vậy Đô điểm kiểm và đại sư đều thõa mãn đề nghị của ta à?
Da Luật Hỉ Tôn và Thiện Vô Úy trao đổi ánh mắt, không ngờ Nguyên Hạo luôn cường ngạnh lại nói tốt như vậy, tất cả chiêu phía sau không tác dụng nữa, trong lòng ngược lại bất an.
Nguyên Hạo thấy hai người không nói, lại nói:
- Nếu sứ giả hai nước không dị nghị, vậy vẫn xin tạm thời ở lại mấy ngày...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902910/quyen-3-chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.