Nguyên Hạo sắc mặt bình tĩnh, quay nhìn Dã Lợi Ngộ Khất nói:
- Thiên Đô Vương, ngươi cảm thấy yêu cầu của Cốc Tư La có hợp lý không?
Thiện Vô Ý chỉ là chuyển lời, đề ra yêu cầu này đương nhiên vẫn là Cốc Tư La.
Dã Lợi Ngộ Khất ngẩn ra, không ngờ vấn đề lại rơi lên đầu lão. Nhìn thấy mọi người đều nhìn qua, Dã Lợi Ngộ Khất hơi có quẫn ý, nhưng không thể không đứng ra nói:
- Từ xưa đất đai, nhân tài có năng lực có thể chiếm hữu. Hai vùng đất Qua, Sa vốn thuộc hậu nhân nghĩa quân hiến cho Ngột Tốt, làm sao có thể nói là lãnh thổ của Tây Tạng được?
Thiện Vô Úy nói:
- Nhưng trước khi thuộc nghĩa quân, đất này là người Thổ Phiên sở hữu.
Dã Lợi Ngộ Khất lặng lẽ cười nói:
- Nếu nói trước kia nữa, đất này vốn thược Đại Đường sở hữu chứ? Đất thiên hạ vốn là người chiếm ở, cho dù truy tầm duyên trước, cũng không tới lượt người Thổ Phiên sở hữu.
Thiện Vô Úy nhất thời không nói trả lại, kỳ thực lão đến đây cũng không có dự tính dùng lý lẽ thuyết phục Nguyên Hạo cắt nhượng Qua, Sa cho lão!
Trên đời này, rất nhiều lý lẽ vẫn cần thực lực để nói chuyện.
Sắc mặt Thiện Vô Úy không hờn giận, liếc nhìn Da Luật Hỉ Tôn, rồi nhìn Địch Thanh, trong nhất thời không lấy được chủ ý. Lần này lão phụng lệnh Phật tử đến đã có thương nghị với Da Luật Hỉ Tôn. Gần đây Nguyên Hạo binh phong ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902909/quyen-3-chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.