Sự thật diễn ra trước mắt chứ không phải do y không tin. Da Luật Tông Chân mừng rỡ, ra sức nổi trống. Dũng sĩ trong bộ lạc nhiệt huyết sôi trào, ầm ầm xung phong liều chết đến quân địch. 
Trong lúc nhất thời, tiếng người, tiếng ngựa, tiếng trống trận cùng lúc vang lên. Đại quân song phương giống như gió, như thủy triều xanh biếc cuồn cuộn lao đến phía tây bắc. 
Địch Thanh một đường truy sát không ngừng, nhưng không xung phong liều chết, chỉ phối hợp thủ hạ tiến công, đã cách Tiêu Hàn Nô xa dần. Hắn mặc dù không có bắt Tiêu Hàn Nô nhưng đánh bại phản quân thì đã đạt được mục đích. 
Đúng lúc này, Địch Thanh tuy không sợ hãi, chỉ cảm thấy tim đập nhanh, ngẩng đầu hướng nhìn ra đằng xa, thấy từ nơi xa khói bụi tung lên. Hẳn là có đại quân tiến đến. 
Nếu là quân Khiết Đan đến cứu giá, thì không có khả năng chạy nhanh như vậy? Địch Thanh liền ý thức được, đây có thể là viện quân của phản quân. 
Trường đao vung lên. Địch Thanh thét ra lệnh thủ hạ cấm quân dừng lại. 
Chúng cấm quân vẫn theo Địch Thanh xung phong liều chết, giống như Thiên lôi sai đâu đánh đó. Thấy Địch Thanh ra lệnh thì liền ghìm ngựa ngừng lại. Sự sùng kính Địch Thanh đã sớm tăng lên không ngừng. Lúc này đây, binh lính Khiết Đan dưới sự chỉ huy của Địch Thanh đã giết được đám phản quân. Nếu chuyện này được mọi người biết đến thì cả đời vinh quang. 
Địch Thanh trong lòng chẳng có chút vui sướng. Hắn thân kinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902873/quyen-3-chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.