Người đó đương nhiên chính là Nguyên Hạo!
Nguyên Hạo xuất tên, dùng là tên sắt Hắc Vũ. Lúc Vương Khuê lao ra, một mũi tên giết chết Vương Khuê.
- Đáng hận ta không phải là Địch Thanh.
Lúc Vương Khuê nghĩ tới đây, không còn tri giác nữa.
Thiết giản rơi xuống đất, nện vào bên trong chỗ đầy nước, phun ra vài giọt nước bọt. Giống như máu của thương thiên, dưới thái dương chiếu sáng, tràn là máu đỏ.
Tây bắc khói lửa nổi lên bốn phía. Phủ Hưng Khánh giống như Biện Kinh của Đại Tống phồn hoa như trước, trên Thái Bạch Cư, người qua kẻ lại, vô cùng náo nhiệt.
Năm đó Hạ Tùy bị giết ở Thái Bạch Cư tuy nổi lên chút phong ba, nhưng rất nhanh gió êm sóng lặng, buôn bán của Thái Bạch Cư càng ngày càng mạnh hơn trước.
Lầu hai của Thái Bạch Cư đang ngồi mấy người, bàn bạc nước bọt bay tứ tung.
Có một người quần áo hoa lệ, thoạt nhìn giống như là con cháu quý tộc, đột nhiên nói:
- Luôn nghe các ngươi nói Địch Thanh thế này thế kia, nhưng ai thấy Địch Thanh rốt cuộc hình dạng thế nào?
Hóa ra vừa nãy mọi người đang bàn tán chiến sự vùng biên cương.
Nói biên cương, thì không kìm nổi phải nói tới Địch Thanh.
Bên cạnh có một người nói:
- Nghe nói người này cực kỳ xấu, mặt mũi hung tợn, giống như ác quỷ. Ở tiền tuyến chỉ cần lộ diện, người thấy được đều hồn bay phách tán, tay chân không thể động đậy.
Trong những thực khách bàn bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902785/quyen-2-chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.