Người đó nói:
- Quân Hạ nhân cơ hội công kích, Nhâm đại nhân không kịp bố trí đề phòng, mấy chục ngàn quân ta bị xông đánh hỗn loạn. Lúc này lại có kỵ binh Hạ công kích đường lui của quân ta. Nhâm đại nhân chống đỡ không nổi, chỉ có thể chạy tới thành Dương Mục Long của chỗ Vương tướng quân, chỉ mong tác chiến theo thành. Đợi lúc Nhâm đại nhân xông tới Hảo Thủy Xuyên, thấy trên đường có chục cái thùng gỗ, trong thùng gỗ có tiếng chim vỗ cánh. Nhâm đại nhân lệnh người mở cái thùng gỗ kiểm tra, không ngờ trong đó bay ra mấy chục con chim bồ câu. Quân Hạ thấy chim bồ câu bay cao, từ Đông Sơn xông ra, bao chặt tướng quân ở Hảo Thủy Xuyên. Nhâm đại nhân xông không ra khỏi vòng vây, chạy không khỏi truy sát, lúc này phái người xông ra vòng vây, xin Vương tướng quân cứu viện!
Vương Khuê sắc mặt tái nhợt, sau hồi lâu mới nói:
- Ngươi làm thế nào giết ra vòng vây?
Người đó bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt rưng rưng, nói:
- Vương đại nhân hay là không tin ty chức?
Bỗng dưng rút ra đơn đao đâm vào trong bụng.
Đơn đao đâm vào bụng thấu qua lưng. Vương Khuê cả kinh, vội nắm lấy cánh tay người đó nói:
- Sao ngươi phải khổ như vậy?
Người đó bờ môi vâng vâng mấp máy, thấp giọng nói:
- Xin tướng quân xuất binh.
Y từ từ ngã xuống, hai mắt không nhắm. Vương Khuê nhìn một đường máu tươi, lộ vẻ sầu thảm cười nói:
- Được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902784/quyen-2-chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.