Thiết giản chỉ vào Địch Thanh, hiện ra ánh hào quang, Nhâm Phúc cười lạnh lùng:
- Không ngờ Địch đô giám không để Hàn đại nhân trong mắt, ngay cả thủ hạ cũng chẳng xem anh em trong doanh trại ra gì.
Lúc trứơc ở thành Bạch Báo, trước mặt Phạm Trọng Yêm Địch Thanh đã cướp công của Nhâm Phúc, lần này nắm được sơ hở của Địch Thanh, Nhâm Phúc đương nhiên chuyện bé xé ra to rồi.
Hàn Kỳ tức giận, lạnh lùng nói:
- Nhâm Phúc, là chuyện gì ?
Nhâm Phúc nói:
- Khởi bẩm Hàn đại nhân, thủ hạ của Địch Thanh ở ngoài doanh trại khiêu khích gây sự, trong trại ai cũng khuyên y, nhưng đều bị y đánh đập tàn nhẫn, làm trọng thương một người. Mạt tướng bất đắc dĩ mới bắt giữ y.
Hàn Kỳ giận quá mà cười:
- Địch Thanh à, Địch Thanh, xem ra ngươi tự cho là có công lao, nên đã sớm không để bọn ta trong mắt ngươi, người đâu…lôi Triệu Minh ra chém.
Binh sĩ lĩnh mệnh, Địch Thanh vội vàng kêu lên:
- Khoan đã.
Hắn bước lên một bước, Nhâm Phúc miệt thị bảo:
- Địch Thanh, nếu như ngươi không biết nặng nhẹ, chớ trách ta ra tay vô tình.
Địch Thanh quay đầu nhìn Hàn Kỳ:
- Hàn đại nhân, Triệu Minh không phải là hạng người hay sinh sự, trong đây chắc chắn có sự hiểu nhầm, xin hãy để y giải thích.
Triệu Minh nhìn Địch Thanh, trong mắt có ý cảm kích, nhưng vẫn chẳng nói gì.
Hàn Kỳ nghiêm nghị nói:
- Tứơng lĩnh có bướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902772/quyen-2-chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.