Mọi người im lặng, lúc này mới phát hiện trên vai trọng trách quá nặng.
Thấy mọi người thần sắc nghiêm nghị, Phạm Trọng Yêm ngược lại cười nói:
- Nhưng Nguyên Hạo tuyệt đối không thể chiến thắng. Chỉ cần chúng ta cẩn thận hơn, để bọn họ không có cơ hội thừa dịp, tất nhiên không dám dễ dàng xuất binh. Y không có cơ hội, chính là cơ hội mà ta đợi.
Địch Thanh đang nhai nuốt lời nói của Phạm Trọng Yêm, cảm thấy có đạo lý lớn, hy vọng trong lòng đã tăng lên.
Doãn Thù lại lĩnh hội thành ý khác. Phấn chấn tinh thần, nói:
- Không sai, y là người, chúng ta cũng là người, không tin không đấu lại y.
Phạm Trọng Yêm lơ đãng nhíu mày, tựa hồ không tán thành lời nói của Doãn Thù, cuối cùng không có nói nhiều, chuyển ánh mắt nhìn Địch Thanh nói:
- Thường đọc sách không?
Địch Thanh không ngờ Phạm Trọng Yêm chợt hỏi câu này, mặt toát mồ hôi nói:
- Mạt tướng chinh chiến nhiều năm, ít đọc sách.
Trong ngực hắn kỳ thật có cuốn sách, là cuốn Kinh thi đã sắp bị hắn lật nát.
Phạm Trọng Yêm hạ giọng nói:
- Tướng không biết cổ kiêm, thất phu dũng nhĩ!
Hơi chút trầm ngâm, từ bên người lấy ra quyển sách đưa tới:
- Ta có quyển sách, nếu ngươi có rảnh, có thể đọc thử.
Phạm Trọng Yêm là khẩu khí thương lượng, tuyệt không nghĩ ép buộc người. Địch Thanh lập tức nhận lấy sách, trầm giọng nói:
- Tạ ơn đại nhân.
Hắn xem trang sách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902740/quyen-2-chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.