- Cách Tát Nhĩ Vương kia và Điệp Mã có quan hệ gì?
Địch Thanh không kìm được lên tiếng hỏi. Điều hắn quan tâm nhất không phải là Cách Tát Nhĩ Vương, mà là Điệp Mã và Hương Ba Lạp.
Diệp Tri Thu chậm rãi nói:
- Thần tích kinh thiên của Cách Tát Nhĩ Vương khó có thể nói hết, ở Tây Tạng vẫn luôn lưu truyền rộng rãi sự tích về ông ta. Thế nên có tín đồ bắt đầu viết truyện về Cách Tát Nhĩ Vương. Truyện kia có đến mấy triệu chữ, ít có người có thể nhớ hết, hơn nữa loạn lạc liên miên, truyền thuyết cũng sẽ mất mát. Nhưng lúc ta ở Tạng biên, gặp một đứa bé. Đứa bé này không đến mười tuổi, không biết chữ, lại có vẻ ngốc nghếch, cái gì cũng không biết, ta biết đây cũng không phải là giả vờ.
Đôi mắt Địch Thanh tin tưởng Diệp Tri Thu, nhưng vẫn khó hiểu lên tiếng hỏi:
- Đứa bé kia và Cách Tát Nhĩ Vương có quan hệ gì?
Diệp Tri Thu khẽ mỉm cười, nhưng trong nụ cười lại cất giấu sự khó tin vô cùng vô tận;
- Một ngày đứa bé kia sốt cao, hôm mê suốt ba ngày ba đêm. Và khi tỉnh lại, đột nhiên thay đổi, trở nên rất thông minh.
Địch Thanh cũng cười nói:
- Một người thay đổi trở nên thông minh một ngày.
Diệp Tri Thu thản nhiên nói:
- Có thể, nhưng ngươi có biết nó thông minh đến thế nào không? Nó liên tục dùng đàn tỳ bà hát lên, mang mấy triệu chữ trong truyện về Cách Tát Nhĩ Vương kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902737/quyen-2-chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.